Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fYNUXiHw8
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Văn hóa của tôi thì lẹt đẹt. lập tôi lộ trình thi nghệ thuật: “Không theo kịp bằng điểm, thì mình nổi bật bằng cách khác.”
Tôi thi không ít, giành kha khá giải thưởng. Nghỉ hè, nghỉ đông tôi về thăm mẹ . Họ không tệ, chi tiền thoải mái, nhưng đối xử với tôi khách khí.
Ngược , Gia Gia mới tự nhiên, ngọt ngào gọi tôi là trước mặt họ. Nhưng sau lưng, nó lạnh lùng: “ ghét , Tư Bối. thể sinh ra chỉ để thay thế vậy.”
Tôi tủi thân. Nó chẳng bao giờ coi tôi là thật. Không giống , anh luôn coi tôi là .
mẹ tôi thì y chang xưa: đồ ăn bán trong , dư thì người vô gia cư. Trời đẹp, mèo chó bu trước cửa, chờ mẹ phát đồ ăn. Tôi rảnh tụi mèo hoang ăn, nghe tiếng “grừ grừ” thấy yên bình dễ sợ.
Tiền bồi thường chuyển đến, mẹ tính gửi ngân hàng. Một khách quen cùng tôi mèo ăn bảo: lãi suất ngân hàng bèo lắm, nên .
Chồng ấy làm trong ban quản lý xây dựng. mẹ tôi hỏi ý kiến mẹ , họ khuyên tài sản cố định.
Thế là cuối tuần, mẹ dẫn tôi đi xem .
là căn bốn ngủ, hai khách: ba ngủ và một đọc sách.
Tôi lo lắng: “ to thế, cần không ạ?”
Mẹ xoa đầu tôi: “Cần chứ, một ngủ là của con, sau dù con lấy chồng ở đâu, mẹ và anh trai sẽ luôn con”.
Bà ấy đúng là người mẹ best nhất trên đời . Trong lòng tôi thề luôn, đời mãi mãi yêu bà.
May ghê, xong bao lâu thì giá phi lên tên lửa. Nếu lúc không , e là tích góp cả chục năm sau không đuổi kịp tốc độ tăng giá.
Vì thành tích mỹ thuật ổn áp, tôi thi đỗ cấp ba trọng điểm. Vừa học văn hóa vừa học chuyên ngành, bận chạy deadline liên tục. thì học lên tiến sĩ, nào cắm trong thí nghiệm, áp lực đè nặng, càng càng bận.
lúc đã máy tính, điện thoại thông minh phổ biến. Mỗi đúng giờ, bất kể mưa gió, anh dành thời gian nhắn hỏi tôi học hành sao, bè thế nào, tâm trạng ra sao.
Tôi tò mò, hỏi anh . Anh bảo mê học quá, không thời gian yêu đương, bảo tôi noi gương, tập trung học hành.
Chậc, ông anh đã 25 tuổi mẹ sốt vì chịu yêu ai.
Học kỳ hai lớp 11, trường tổ chức học sinh chuyên mỹ thuật đi Bắc Kinh tập huấn nửa năm. ra ga đón tôi, bảnh idol Kpop. Tôi từ xa phi tới, dang tay muốn ôm, anh nhẹ nhàng đưa tay chặn trán tôi : “Nam nữ thụ thụ bất thân, giờ là thiếu nữ .”
Ôi trời, tim tôi rớt nhịp, tưởng anh nên giữ khoảng cách. Anh thấy tôi xị mặt, bèn chìa tay: “Ôm thì không hợp, nhưng khoác tay thì .”
Nghe câu tim tôi bay phấp phới, anh là anh trai tốt của tôi.
Mấy học xin số điện thoại anh, tranh nhau muốn làm dâu tôi. Tôi lắc đầu lia lịa: “Không , các cậu nhỏ xíu, đủ tuổi đâu. Anh tôi không rảnh đợi lâu vậy đâu.”
Sau kể , nhíu mày: “Hơn chín tuổi thì sao? Vợ thầy hướng dẫn anh kém tận mười lăm tuổi .”
Tôi tức lắm: “Không ! Anh trâu già gặm cỏ non là không tha đâu!”
Anh cười bất lực: “Anh biết .”