Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi ngước mắt đẫm lệ nhìn anh, ánh nắng phủ lên đường nét anh một lớp viền vàng, khiến tôi thấy cậu thiếu niên ngạo nghễ bức ảnh lễ kỷ niệm trường.
Giọng anh nhẹ cơn gió lướt qua tai tôi.
"Kiếp này, anh xem không anh ràng buộc, em thể cao đâu."
Tôi cắn mạnh tai anh, rồi khóc nức nở.
Xuống chân núi, anh tôi và Lâm đang đợi ở khách sạn.
Nhìn thấy cõng tôi đi xuống, mặt Lâm tái hẳn, cô ta giậm gót lao tới.
"Sao cõng xuống vậy? thương à?" Cô ta sốt sắng kiểm tra tôi, lúc đó tôi mới để ý đuôi mắt cô ta một nốt ruồi nhỏ giống hệt mẹ .
Tôi lắc , định giải thích thì bỗng mở miệng.
"Chị, không sao."
Tiếng đó khiến tim tôi khẽ rung lên, mắt Lâm , lo lắng bỗng hóa thành một thứ cảm xúc phức tạp, cô nhìn anh thật sâu.
Lâm kéo tôi đi về phía thang máy, anh tôi ở phía sau vẫn nhảy cẩng lên.
"Nguyễn Tri Vi, mày ghê gớm quá nha! Ra ngoài cũng không thèm tao!"
Tôi quay làm mặt quỷ.
"Anh ngủ heo ! Tôi đập sập ẩm ẩm không dậy! dám trách tôi à!?"
thang máy vừa khép , Lâm cười khúc khích.
Cô rút thẻ mở phòng suite, lôi từ minibar ra hai bia, đưa tôi một .
"A từ nhỏ đã vậy rồi, gì cũng ém hết lòng."
Tôi vuốt bia lạnh ngắt, im lặng không nên gì. chỉ lăn tăn, không Lâm hay tôi với trọng sinh không…
Lâm cười nhàn nhạt: "Anh kể hết với tôi rồi. Cũng là anh nhờ tôi cùng diễn một vở kịch. Nhưng hôm nay anh tôi một tiếng chị… tôi vở kịch kia chấm dứt rồi."
"Anh kiếp trước chưa từng nhắc cô…"
Giọng Lâm bình thản đang kể tin tức lướt được trên mạng. Cô kể về kiếp trước mình nhìn nhầm người, bạo hành chết. đó vốn là vết thương khó của nhà họ , tôi đương nhiên chẳng hề .
"Nhưng may là…" cô khẽ thở dài, "anh được sống một đời, tôi một tương lai mới. Tôi tin anh ."
" không?" Lâm bất ngờ ghé sát , hạ giọng: "Hôm lễ kỷ niệm trường, cô đứng trên sân khấu hát. Anh trốn sau cánh gà, khóc một đứa nhỏ."
Cô điện thoại tôi xem đoạn video, đó khóc nỗi vai run bần .
Tiếng chim hót ngoài sổ len , Lâm tiện tay ném bia rỗng thùng rác, trúng ngay một phát.
" nên đừng mấy lời hoa mỹ kiểu ‘ để cô cao’ của anh lừa."
Nhưng cuối cùng tôi vẫn đi.
hẳn sang bên kia đại dương, một nơi hoàn toàn xa lạ.
Cơ hội lần hai rơi đúng tay tôi. Đúng , kiếp trước tôi trói buộc, không thể dang cánh .
Chỉ là… khi kéo hai vali đứng ở sân Vienna, lòng tôi vẫn nhớ anh da diết.
Những ngày nơi đất khách chẳng dễ chịu chút nào. Khác biệt văn hóa, khí hậu, cộng thêm cảm giác cô đơn vì thiếu một người bên cạnh.
Đêm nào đi làm về muộn, chui chăn lạnh ngắt, tôi nhớ chiếc giường ấm áp xưa kia.
Đã nhiều lần , nhưng nhớ lời anh , cuối cùng tôi kìm. Cắn răng, bước tiếp một mình.
một ngày.
Dàn của chúng tôi bất ngờ nhà mới nhảy .
Không chỉ rót vốn toàn bộ, hứa mở rộng cả phòng hòa .
Anh chàng violin trố mắt: "Tưởng dàn mình sắp toang rồi chứ."
Không ai đáp.
Suốt nửa năm, số ghế trống ngày càng nhiều. cổ điển lép vế trước dòng đại chúng, nhà cũ rục rịch rút vốn.