Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tận thấy mình thiêu nắm tro cốt, cảm giác đúng kiểu… kỳ lạ cực.

nay mới 28 trong hôn nhân, tôi Châu Tề dằn vặt đến già như 48.

ta rượu chè be bét, cứ say bất kể chỗ nào vung tay vung chân.

vì tôi tan làm muộn chưa kịp nấu cơm ăn trọn mấy cú đấm như muốn lấy mạng.

—tôi thật.

Tin tôi vừa tới tai, nhà tôi vội vã chạy ngay đến nhà hỏa táng.

Không phải lo cho tôi, bàn bạc chuyện bồi thường với thằng giết người kia.

Mẹ tôi vừa gào khóc giả tạo, không có tí đau buồn nào.

Bà hét: “50 , đưa 50 lần, tôi ký bãi nại liền!”

Châu Tề thì gầm gừ:

xưa ông đây bỏ 10 cưới đứa không biết đẻ, giờ lại đòi 50 , bà không thấy nhục hả?”

Trong ta, tôi đồ vô sinh, lại thêm tốn kém.

ta nghĩ tôi không đáng 50 .

mẹ tôi lì, ép bằng được.

Cuối cùng mẹ chồng tôi đứng ra đưa .

Hai bên ký giấy xong liền cuốn gói .

Nhân viên dọn dẹp nhìn hộp tro cốt bỏ xó thì biết lắc đầu thở dài.

Sống chẳng ai thèm đoái hoài, tro không ai nhặt.

Có lẽ vì đời tôi quá thảm nên ông trời mới cho tôi làm lại.

Mở ra lần nữa, đúng lúc thấy mẹ từ ngoài .

Bà vừa thay giày vừa móc ra hình tam giác.

Thằng Diệu Tổ đang ôm điện thoại càm ràm:

“Mẹ đâu lâu thế không nấu cơm, sắp đói đây!”

Mặt mẹ tôi hớn hở, châm lửa đốt tro, hòa nước dúi cho tôi.

“Ngọc Di, hết bát , thầy nói xong đậu thủ khoa luôn!”

Diệu Tổ nhảy dựng lên tranh cướp:

“Mẹ, có thứ xịn thế sao không cho ?”

Mẹ tôi gạt mạnh:

“Tránh ra, xin riêng cho chị mày, đừng phá!”

Tôi nhìn bộ dạng đầy mong đợi của bà bật cười lạnh.

Đúng , lá vốn xin cho tôi, phù hộ cho Diệu Tổ.

Chứ đầu heo đó thì có luyện 800 khó thủ khoa.

Nghĩ đến cảnh kiếp trước sau khi xong, tôi thẳng tay hất bát nước giả điên ngay:

“Thiên địa , Văn Khúc Tinh Quân hiển , bà già muốn hại nữ thần , còn không mau chịu !”

Mẹ tôi và Diệu Tổ trố chưa kịp hiểu, tôi đã nhảy phóc lên bàn.

Nhân lúc họ ngẩng đầu, tôi tặng mỗi người tát nảy lửa chạy thẳng phòng, khóa trái cửa.

Ngoài kia cửa đạp ầm ầm, mẹ tôi thì chửi, Diệu Tổ thì gào.

Còn tôi đeo tai nghe, bật nhạc tiếng chill cực mạnh.

Nhờ không tiệt ấy, hôm sau tôi tỉnh táo thi.

Kết quả rõ như ban ngày: tích tôi luôn top 10 toàn khối, còn Diệu Tổ quanh đội sổ.

Mẹ tôi mới tìm đường tắt.

thật ra muốn nó có đồ thì có cách thay não hoặc lò tái sinh thôi.

Thi xong, tôi nhà bà ngoại lánh tạm.

Bà ngoại thấy tôi gầy gò thì thở dài:

“Mẹ chẳng biết nghĩ sao, cùng bọc sinh ra thiên vị thế .”

Bà bảo xưa nay bà chưa từng dạy mẹ tôi trọng nam khinh nữ, chắc bà ấy tự ngộ ra … lợn.

Tôi và Diệu Tổ sinh đôi, mẹ thương mỗi trai.

Bố tôi xưa nay chẳng có tiếng nói, mẹ bảo sao ông nghe vậy.

đó, khi mẹ tôi đòi 50 mua mạng tôi, ông câm như hến.

Nhà tôi thật ra không quá khó khăn.

Bố tôi chạy xe đường dài, kiếm bao nhiêu đều đưa hết cho mẹ.

Nếu bà không đem đánh bạc thì nuôi hai đứa ăn học đâu khó.

tiếc kiếp trước tôi lỡ kỳ thi, ra không có tiếng nói, nhìn họ gom lo cho Diệu Tổ mua điểm học.

Tôi thì rửa bát thuê.

sau, Diệu Tổ muốn cưới vợ, lại đem tôi gả lấy sính lễ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương