Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Công việc càng bận, tôi lại càng… béo.

Tôi nhờ anh dắt chạy bộ buổi tối.

Anh làm giá: "Huấn luyện viên người ta tính mấy trăm tiếng đầy."

Tôi nhập vai diễn liền, bày bộ tội nghiệp: "Giảm giá chút , tổ chất sẵn ."

Anh: "Tố chất cỡ nào?"

Tôi hùng hồn: "Bộc phát mạnh mẽ, như hổ xổng chuồng!"

Anh ừ tiếng đầy ẩn ý:

[Rõ ràng heo xổng chuồng thì .]

Tôi nhảy lên cấu cho anh kịp .

Điện thoại anh nào cũng để nền mặc định.

lần tôi tiện miệng bảo: "Để nền đôi với đúng chứ." xong quên luôn.

Tối đó anh vòng quanh tôi, trong lòng lầm bầm:

[Sao mãi thèm nhìn điện thoại mình nhỉ?]

Tôi cầm máy lên tưởng anh đổi thành ảnh tôi, mở xem… ủa? nền chó.

Tôi hỏi: "Cái đây?"

Anh bơ: " nền đôi đó, dùng mèo, anh dùng chó. Hợp chưa."

Màn tôi đúng mèo… nhưng mèo đang ngồi trên lưng anh.

Bạn tôi sau khi trải qua sóng gió gia đình, quyết định mau chóng sinh để giữ chân .

Khuyên được, tôi đành giúp cô ấy tìm tài liệu chăm sóc bà bầu.

Tôi cảm thán: "Phụ nữ như quả dưa hấu ngọt, sinh móc phần ngọt nhất chính giữa."

Anh khó hiểu: "Sao tự nhiên cái đó?"

[ lẽ mẹ anh lại hối sinh à?]

Tôi sững người , hóa bấy lâu mẹ chưa giờ với tôi, hối, mà bị anh chặn từ trước .

Anh tặng tôi thỏi son đang hot.

Tôi vui lắm, cố ý trang điểm kỹ càng, đánh son qua công ty anh đợi tan làm về chung.

Tôi cười hỏi: "Hôm nay khác ?"

Anh gật gù khoa trương: "Nhìn táo hơn mọi ngày thật."

[ như còn gội đầu .]

Tôi kìm lửa, chỉ vào môi: "Cái nè!"

Anh giả vờ bừng : "A… đẹp mà."

[Chảy máu chân răng à?]

Trời ạ, son dính vô răng .

Lãnh đạo tổ chức tiệc rượu, lời bóng gió xa xôi.

Tôi đành uống thêm mấy ly giả vờ say, gọi đến đón về.

Về đến nhà tôi lăn ngủ mê mệt, nửa đêm bị anh lay .

Anh đặt tay lên vai tôi, trong lòng đầy nghi hoặc:

[Sao nghe thấy thở ?]

Mùa thu chỗ hanh khô khủng khiếp. Bôi nhiêu kem dưỡng cũng thua, huống hồ anh giờ bôi.

đó tôi đang bánh ngàn .

Anh ngồi bên gỡ da khô trên , : " xem , tầng tầng khác cái bánh ngàn của ."

Miếng bánh trong miệng tôi nghẹn cứng, lập tức chạy bồn rửa ho khan ói khan.

Anh hốt hoảng chạy theo hỏi: "Sao lại ói luôn ?" vặn vòi nước sang nóng:

[ thể để lạnh được.]

Bỗng dưng tôi sực nhớ mình đã trễ kinh tuần .

Dạo tôi muốn uống , chỉ muốn cuối tuần nằm nghỉ ngơi.

Đúng họ anh du lịch ghé chơi, tiếp đón.

bé sức bền tốt, dắt tôi dạo đến nỗi đầu anh toàn hiện thực đơn:

[Còn à? giờ đây. Gà chiên, dồi chưng cay, tôi thể ba bát.]

Sợ anh ngại dám , tôi chủ động đề nghị trước. họ gật đầu: "Vậy món Tứ Xuyên nhé."

Anh vừa lướt điện thoại vừa : " Tứ Xuyên, anh tìm được quán cháo hải sản Quảng Đông ."

[Da dày yếu cháo.]

Bận bày biện gian hàng cho khách, đột nhiên tôi choáng váng, tối sầm mày, nhập viện.

Vì kiệt sức nên nằm ghế truyền nước mà ngủ thiếp .

Mơ màng nghe anh lầm bầm mãi:

[Sao còn chưa nhỉ, đừng chuyện đấy chứ.]

Cảm giác lo lắng ấy, như tôi ngủ mà chết vậy.

Tôi muốn anh lo, cố gắng mở mắt , liếc phát thấy cái thân trên trắng bóc của anh, suýt ngồi bật dậy hét: "Áo anh đâu ?!"

Tùy chỉnh
Danh sách chương