Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13
Một trận náo nhiệt ồn ào qua đi, trong phòng chỉ còn lại tôi, Quý Cẩn và thằng nhóc Lương Tử Lộ vẫn chưa hiểu chuyện xảy ra.
Quý Cẩn rõ ràng là rất kích động "Lương Tích, Lương Tử Lộ thực sự không phải con tôi?"
"Đương nhiên không phải, từ đầu tôi đã với anh rồi mà, là anh không tin tôi."
Thằng chóa này, chấp nhận thực tế đi.
" vừa chia tay với tôi thì đã quen với người đàn ông ?"
Ờ thì…
“Anh nghĩ cũng được.” Ít nhất là tôi phải giữ lại chút diện cuối .
Quý Cẩn tay lên dụi mắt, ngã thẳng xuống ghế sô pha.
"Đi đi, tôi không muốn gặp lại !"
" rồi!"
Tôi bế Lương Tử Lộ lên, Lương Tử Lộ vẫn rất lưu luyến đống đồ chơi đó, tôi bèn hỏi một câu:
"Những thứ này là cho Lương Tử Lộ?"
Quý Cẩn xua tay "Mang hết đi!"
"Cảm ơn!"
Tôi lấy một chiếc hộp và đóng gói đồ chơi lại mang cho .
Cuối , tôi vẫn không quên xát muối nỗi đau của người "Lương Tử Lộ, chào chú đi con!"
“Chờ một chút!” Quý Cẩn đột nhiên đứng lên “Tôi muốn ôm nó lần .”
Chậc, anh đã nó không phải con mình, còn ôm nhỉ?
"Cho anh đấy, ôm nhanh lên!"
Tôi cúi xuống và bỏ mô hình đoàn tàu trong thùng giấy.
Vừa định giục Quý Cẩn nhanh lên…
"Quý Cẩn, bỏ cái tay ra!"
Tôi ném cái hộp xuống đất và lao đẩy Quý Cẩn ra.
Anh còn dám bí mật nhổ tóc của Lương Tử Lộ!
Đúng là mưu mô xảo quyệt, ngoài mặt thì tin tưởng, sau lưng thì lại muốn trộm tóc của Lương Tử Lộ xét nghiệm ADN.
Quý Cẩn chắp tay sau lưng như không có chuyện xảy ra: " nhầm rồi, tôi chỉ giúp nó vuốt tóc thôi."
Tôi có bị mù đâu anh?
"Bỏ cái tay ra!"
Quý Cẩn không nhúc nhích.
"Lương Tích, thằng không phải con tôi, còn sợ cái ?"
Ờ ha?
Tôi còn sợ cái nhỉ? Dù có xét nghiệm thì kết quả cũng có thay đổi được đâu?
Tôi lấy thêm vài sợi tóc từ trong áo len của Lương Tử Lộ và nhét cho Quý Cẩn.
"Cầm đi, không đủ thì bảo tôi!"
14
Tôi đang định Lương Tử Lộ , chị tôi lại bảo đang bận đi công tác, nên Lương Tử Lộ ở chỗ tôi thêm vài .
Tốt quá, lại có một thằng nhóc chơi đùa thêm mấy .
Tôi Lương Tử Lộ ngồi trong phòng khách xem phim hoạt hình, rồi tôi xuống nhà nước tương.
Khi tôi quay lại, cánh cửa đã mở toang, bên trong vang ra tiếng hét của Lương Tử Lộ.
Tôi cầm chai tương rồi lao thằng nhà.
"Thằng trộm chó, thả thằng ra!"
Lương Tử Lộ được ném lên cao rồi lại ngã vòng tay người đàn ông, thằng đang hét lên vì phấn khích.
Hai người một lớn một nhỏ quay lại nhìn tôi.
Là Quý Cẩn!
" lại là anh ? Tôi với anh rồi mà, Lương Tử Lộ không phải con anh!"
Quý Cẩn đặt Lương Tử Lộ xuống và do dự một lúc, như đang ra một quyết định quan trọng của cuộc đời mình.
"Anh cũng đã suy nghĩ rất kỹ, anh không ngại."
Lời này khiến cho tôi bối rối "Anh không ngại cái ?"
"Không ngại nếu thằng không phải là con anh."
"Rồi ?"
"Anh muốn nó!"
Hả…
Anh có bệnh à? Anh muốn chị tôi có muốn đâu!
" thì cũng không là anh!"
"Vì không là anh? Người thì được, anh lại không được?"
Nếu anh của Lương Tử Lộ thì sẽ là anh rể tôi đấy. Không phải là thành một mớ bòng bong hỗn độn ?
tôi lại không dám với anh sự thật: Là tôi ham hư vinh, tôi cố tình bảo nó giả con tôi và gọi tôi là mẹ, chỉ là chọc giận Quý Cẩn.
xong rồi thì tôi giấu cái mặt này đâu?
"Tôi thật cho anh , tôi đã tìm được mới cho Lương Tử Lộ rồi!"
Quý Cẩn sửng sốt một chút.
"Anh không tin! gạt anh."
Chị tôi và sếp đang có một mối tình lãng mạn mập mờ nơi công sở. cuối tuần, thỉnh thoảng họ cũng Lương Tử Lộ đi chơi.
Tôi cố tình tìm một vài bức ảnh không có chị của tôi cho Quý Cẩn xem.
Lương Tử Lộ cũng nghiêm túc gật đầu.
"Vâng, rất thích chú Lâm, muốn chú ấy ."
Quý Cẩn chịu đả kích nặng nề, cả người co ro như quả cà tím bị sương giá vùi dập.
" định cưới người thật à?"
Cái , giọng điệu tủi thân đó là ? Cứ như tôi mới là tra nữ phụ bạc tình cảm của anh ấy .
Tôi chột dạ sờ mũi, "Thật ra những thứ cũng không quan trọng, chủ yếu là vì Lương Tử Lộ thích."
Lương Tử Lộ tuổi còn nhỏ mà đã phải chịu nỗi đau mất đi ruột của mình.
"Thật ?" Quý Cẩn hai mắt sáng lên, giống như đã tìm được con đường mới "Chỉ cần Lương Tử Lộ thích là được chứ ? Anh đây sẽ không bỏ cuộc!"
15
Haiz…
Tôi đã thở dài lần thứ 856 cho Lương Tử Lộ khốn khổ.
Xa nhau quá lâu, tôi đã không hiểu được suy nghĩ của Quý Cẩn .
Vội vàng người như , chắc là do thân có vấn đề nên không sinh được con.
Lương Tử Lộ điều khiển một chiếc xe lửa nhỏ và hỏi tôi: "Dì ơi, khi nào mẹ ?"
Thằng nhóc thối, hai đầu còn vui vẻ ở tôi rồi đòi ăn gà rán. Chưa được mấy hôm thì đã đòi với mẹ rồi.
Đúng là con của người , nuôi mày xong mày không nhớ dì!
"Chắc 2 là mẹ đấy…"
lúc thằng nhà, tôi sẽ ngả bài với Quý Cẩn anh bỏ cuộc.
Tiếng chuông cửa vừa vang lên, tôi Quý Cẩn lại .
Mỗi Quý Cẩn đều rất đúng giờ, giống như là cố tình gây ấn tượng với Lương Tử Lộ .
hôm nay muộn hơn bình thường nửa tiếng.
Tôi từ từ mở cửa ra: " giờ anh mới , tôi và Lương Tử Lộ sắp đói rũ ra rồi."
Đúng , Quý Cẩn mỗi đều tới đây nấu cơm, ba món một canh không trùng nhau nào.
hôm nay anh ấy không thức ăn, sắc mặt vẫn còn đen như đáy nồi.
"Anh này…"
Quý Cẩn hùng hổ bước .
“Lương Tích!” Quý Cẩn đột nhiên lớn tiếng, dọa tôi giật cả mình. "Hôm nay anh đã gặp thằng cha họ Lâm đó!"
Họ Lâm? Lâm Mộ?
Anh ta đã rồi? Chắc là chị tôi cũng đã theo.
"Tên họ Lâm kia không phải người tốt, anh nhìn thấy hắn nắm tay người phụ nữ rồi nhau đi sắm!"
Tôi bắt đầu có linh cảm xấu.
"Sau đó thì ?"
"Sau đó anh xông lên đ.ánh hắn." Lúc đây, Quý Cẩn đặc biệt tự hào.
"Anh chỉ đ.ánh đàn ông, không đụng phụ nữ?"
"Ừ! Anh không đ.ánh phụ nữ!" Quý Cẩn cau mày nhìn tôi " không tức giận à?"
Không phải tức giận! Mà là sợ hãi!
Tôi khẽ gọi điện thoại cho chị tôi “Chị, chị chưa?”
“ mày ?” Tôi chưa kịp trả lời thì chị tôi đã thở dài:
“Chị định đón Lương Tử Lộ, Lâm Mộ muốn quà cho thằng , nên bọn chị ghé qua trung tâm thương mại trước. Tự nhiên lại có thằng điên nào xông ra đ.ánh Lâm Mộ, giờ chị anh ấy đi bệnh viện xử lý vết thương."
"Vâng, chị thay hỏi thăm anh Lâm Mộ. Lương Tử Lộ ở , chị không cần vội vàng trở ."
Tốt lắm…
Quý Cẩn à, giờ tôi phải đối diện với chị và anh rể tương lai thế nào đây?