Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chẳng lâu , người vướng vào đợt cắt giảm biên chế — đều việc.
muốn ta ngoài làm ăn buôn bán.
Nhưng ta từ chối.
rõ bằng cách nào, nữ đồng nghiệp ấy có được chính lá đơn tôi gửi tố cáo họ.
Và tôi cũng biết, ta đã gì với đó.
… anh ta để tập giấy dày 20 trang, biến khỏi cuộc đời này.
Tôi bị cuốn hút bởi văn chương của .
Nhưng khi năng ấy hiện trong bản viết cuối này…
Tôi siết chặt tập giấy bằng đôi tay run rẩy.
thấy toàn thân lạnh buốt.
mươi trang giấy, chữ, câu — đều là những lời oán trách và căm ghét dành cho tôi.
Anh ta tôi, đã cưới tôi, tôi khiến cuộc sống anh ta trở thành chuỗi ngày tăm tối.
tôi chịu ly hôn, khiến tình yêu của anh ta tan vỡ.
tôi đã gửi lá đơn tố cáo, phá hỏng tương lai sự nghiệp anh ta đang cố gây dựng.
Và ở cuối , anh ta để dòng dao cắt vào tim tôi:
“Nếu có kiếp , tôi mong được bình yên.”
thế giới đều : chính tôi đã đẩy chồng mình đến bước đường .
Mẹ chồng đuổi tôi khỏi nhà,
Con trai cũng cắt đứt quan hệ, xem tôi tồn tại.
đời vất vả, hy sinh, tận tụy…
Thứ tôi nhận cuối — vỏn vẹn chữ: Đáng đời.
Ký ức cũ vừa ùa về, tôi nhìn , trong mắt còn chữ: .
Gương anh ta vẫn nghiêm nghị trước, ánh nhìn chán ghét hề thuyên giảm.
“Triệu Khanh, cần diễn nữa.”
“ làm những chuyện vậy, chẳng kết cục hôm nay là điều hiển nhiên sao?”
Tôi lau nước mắt, bật cười lạnh lẽo.
“Chuyện mà anh là gì?”
“Là việc tôi tiết kiệm đồng mà cãi giá với người bán hàng?”
“Là tôi dám mua nổi chiếc áo mới, chiếc sơ mi bạc màu suốt năm năm?”
“Là tôi đầu bù tóc rối, nai lưng nấu cơm giặt giũ cho nhà?”
“Hay là tôi nhẫn nhịn tận tụy chăm sóc mẹ anh ốm đau suốt hơn mười năm trời?”
lời tôi thốt nhát dao chém vào lớp nạ đạo đức của anh ta.
Và tôi thấy, trong giây lát, sự lúng túng vụt qua gương ấy.
“Đủ . thêm cũng vô ích.”
Anh ta gắt , mở cặp liệu, lấy tập hồ sơ đặt bàn.
đó, anh ta rút từ túi phong bì tiền, đặt chồng trên, đẩy đến trước tôi.
“Đây là đơn ly hôn… với số tiền gọi là ‘bù đắp’ cho .”
Tôi cầm lấy, lật xem.
Ngoài căn nhà đang ở là sản do đơn vị cấp nên được chia,
Tất những gì còn — từ sản, con cái, quyền nuôi dưỡng — đều thuộc về anh ta.
Còn tôi… nhận được đúng nghìn tệ gọi là “bồi thường”.