Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fYNUXiHw8

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

 1

Bổn vương không thừa nhận lần tự sướng là nhìn vào bức họa của Vương phi.

Bổn vương cũng không thừa nhận gặp Vương phi là không thể nổi.

nói một lần nhìn là vạn năm.

Bổn vương gặp Vương phi, chính là một năm vạn năm.

Hận không thể hòa tan Vương phi vào cơ thể .

Vương phi mềm mại đáng yêu, làm không yêu cho .

Chỉ là Vương phi cứ thích bắt bổn vương nạp thiếp.

Bổn vương thấy lạ lắm? Bổn vương nạp thiếp để làm gì!

Trong bổn vương chỉ có Vương phi, chỉ muốn Vương phi.

nhận nuôi một đám trẻ bị bỏ rơi, ông nói đó đều là Phật chọn.

Bổn vương hỏi tại .

nói trong đời, chúng là điềm gở, ra đã khắc chết mẹ .

Ông lẩm bẩm nói nữ con không dễ dàng.

Hồi nhỏ bổn vương không hiểu.

Nghe quá nhiều cũng làm cho bổn vương sợ.

không để Vương phi chịu khổ như vậy.

Bổn vương ngày nào cũng uống thuốc, chỉ sợ Vương phi trúng chiêu.

Một đám giục bổn vương con.

Một là bổn vương không muốn Vương phi chịu khổ, là không muốn có con làm Vương phi mất tập trung.

Nói bổn vương ích kỷ cũng , nói bổn vương cố chấp cũng .

Vương phi chỉ có thể yêu bổn vương.

Hoàng thái hậu lóc om sòm nói vô hậu là tội lớn.

Bổn vương uống thuốc nhiều năm, sớm đã không còn duyên con.

Bổn vương bịt miệng thái y, nói với hoàng thái hậu rằng đây là trời .

Hoàng thái hậu cầm tràng hạt sám hối, hối hận năm xưa đã đưa bổn vương đến chùa, tuyệt mất duyên con của bổn vương.

Từ khi bổn vương phát hiện chỉ cần Vương phi sẽ mềm .

Bổn vương ngày nào cũng bôi nước gừng vào ống tay áo.

nói là, chỉ cần xoa nhẹ khóe là nước đã chảy ra.

Trăm phát trăm trúng.

Vương phi thổ huyết nói kiếp sau không muốn gặp bổn vương.

Rõ ràng bổn vương không dùng ống tay áo xoa mà, đến nỗi không nhìn rõ Vương phi.

Bổn vương sau khi xử tử kẻ độc Vương phi thiên đao vạn quả, liền đến chùa chuộc tội.

Đều tại bổn vương.

Sư thúc vốn không tuân thủ quy củ gõ bổn vương.

“Đồ ngốc, theo ta đến đây.

“Hồng nhan bạc mệnh gặp sống lâu trăm tuổi, tai kiếp khó thoát.

“Thấy ngươi si tình như vậy, bần tăng dùng tu vi cả đời chúc ngươi toại nguyện, nhưng lấy ba mươi năm tuổi thọ của ngươi, cứu cần cứu, ngươi có nguyện ý không?”

“Nguyện ý, nhưng bổn vương chỉ muốn nàng nhớ những điều vui vẻ, quên những điều đau khổ.”

óc bổn vương hỗn loạn, điên cuồng gật .

óc nóng lên, bổn vương trở về ngày yến tiệc mùa xuân.

Chính là hôm nay, bổn vương tìm một cái cớ để hoàng ban hôn, hôm nay bổn vương cũng làm như vậy.

Vương phi đâu? đọc thơ là kẻ hại chết Vương phi.

Chẳng lẽ nàng cũng?

Vậy Vương phi cũng có ký ức kiếp trước?

Xong rồi, Vương phi định chạy.

Đuổi theo!

Muốn thoát khỏi bổn vương, nằm mơ .

2

Sau khi thành hôn, Hoài Dục liền dẫn ta du ngoạn khắp nơi.

Cảnh đẹp của non sông, sông ngòi, biển cả đều thưởng ngoạn khắp nơi.

năm sau, ta hạ một bé con giống hệt ta.

Vương yêu không buông tay, ngày nào cũng ôm trong không rời.

Hoài An lớn hơn một chút giống ta nhưng tính tình giống hệt .

Động một chút là làm nũng lóc.

Vương một hiền, đến khi Hoài An năm tuổi bị mài sạch sẽ.

không muốn thấy thằng nhóc con tranh sủng với .

Hoài An chân ngắn chạy loạn xạ, một mực muốn chui vào ta.

Vương xách cổ, ném cho Thanh .

Thanh và Thanh năm ngoái đã thành hôn.

Thanh mang thai không lâu, tình của Thanh tràn đầy, Vương gia để ta sớm trải nghiệm niềm vui làm .

Hoài An là do ba nha hoàn nuôi lớn, không có ta còn có cô Thanh , rất thoải mái đến cô Thanh .

Hoài An thích làm nũng bám lấy Thanh không buông, nhen nhóm của Thanh suýt bị làm mất.

Thanh cười tủm tỉm Hoài An đến Thanh Liễu.

Hoài An sợ kim bạc của Thanh Liễu, không dám đến gần Thanh Liễu.

Thanh La đến Thanh Liễu chơi, dụ Hoài An đến .

nàng có con khỉ con chưa đầy tuổi, đang lúc nghịch ngợm.

Hoài An vốn không làm ca ca.

thấy trẻ , còn to hơn cả trẻ.

Thanh La này kia.

Cuối cùng cũng xong, Hoài An giật tóc này, véo má kia, trẻ bắt lóc.

Thanh La đành đưa Hoài An về.

Hoài An ôm chặt chân ta không buông.

con to chớp chớp:

“Mẫu thân, Hoài An muốn ngủ với mẫu thân!”

Vương tắm xong chuẩn bị nướng bánh tráng, rống to trong phòng:

“Không , có nó không có ta!”

Ta mệt mỏi đối phó, ném Hoài An cho Vương.

ngủ rồi lên giường.”

Vương đành Hoài An.

Cuối cùng Hoài An đem ngủ.

Hoài An nhỏ cởi hết quần áo của nhảy lên giường ta.

“Mẫu thân, ôm ôm!”

Hồ ly cũng biết tiến hóa.

Thanh xuất vu lam thắng vu lam*.

Trà này thơm hơn trà kia.

Hoài Dục, trà của chàng pha rồi.

[ TOÀN VĂN HOÀN ]

Tùy chỉnh
Danh sách chương