Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
cập kê năm ấy.
huynh chuốc say Thái phó lạnh lùng – Thẩm Lan Trì, rồi coi đó là lễ vật mừng cập kê, đưa chàng lên giường ta.
cuộc hoan lạc, ta rón rén hôn lên đôi mỏng của chàng, tưởng rằng mối tương tư suốt mấy năm cuối cùng cũng đơm hoa kết trái.
Nào ngờ lại nghe huynh trưởng cười cợt hỏi: “Muội muội của ta có mềm mại không? Không bị hành hạ đến hỏng đấy chứ? Nó còn phải gả phu .”
Thẩm Lan Trì vẻ mặt lãnh đạm: “Nếu đã đưa muội ấy cho ta, ta đồng ý, cho ở bên San San nửa năm.”
“Nửa năm , chúng ta lại đổi về.”
Ta nghe xong, quay người tiến cung, tiếp chỉ gả hòa .
Bọn họ nào hay biết, ta và công chúa từng lập một lời đánh cược: Ai giành được tâm ý người kia trước, người ấy phải xuất giá sang Tây Vực làm công chúa hòa .
1
sáu tuổi, ta cập kê.
Nguyện vọng đã sự thật.
Thái phó Thẩm Lan Trì, người thanh lãnh như trăng sáng, nằm trên giường ta.
Giữa đôi mày như tuyết, vương ửng vì men rượu.
Ánh lẽ ra phải trong trẻo lạnh lùng kia, lúc này lại mông lung, mất đi tiêu cự.
Còn chủ động nghiêng đầu dụi lòng bàn tay ta.
Gò má trắng mịn như ngọc, nóng ran.
Nóng đến mức làm lòng bàn tay ta khẽ rụt lại, suýt buông ra.
“…Nóng…”
Giọng chàng khàn khàn, tựa như ngọc vỡ.
Hàng mi dính sương, nhẹ run không ngừng.
“Giúp ta… một …”
Ta bừng tai, giọng cũng run nhẹ: “Thái phó ta… giúp thế nào?”
Chàng nắm lấy đầu tay ta.
Dẫn dắt từ xương quai xanh trượt xuống, dừng lại nơi eo bụng căng cứng…
Đêm đó, ta hái được ánh trăng.
Vò nát trong vòng tay.
chàng cắn rên khẽ, thần sắc mất kiểm soát, còn thanh lãnh thường .
Người ngủ bên cạnh ta là Thẩm Lan Trì.
Ánh trăng dịu dàng phủ lên gương mặt hoàn mỹ vô tỳ vết, lạnh lùng và sắc sảo ấy.
Hàng mi dày màu xanh thẫm rũ xuống, in bóng mờ nhàn .
chàng vốn nên mang sắc , giờ lại rực như hoa hải đường rủ xuống đầu cành, khiến lòng người rung động.
Ta không kiềm được.
Cúi đầu thật khẽ, như dâng lễ vật, vừa cung kính vừa dịu dàng.
Như đánh cắp nụ hôn từ vị thần tại thượng không thể chạm tới, nhân lúc chàng còn say giấc, hôn lên đôi mỏng dịu dàng ấy.
2
Thái phó Thẩm Lan Trì, văn nhã thanh lãnh, như tuyết trên đỉnh .
Thần thái ngạo, vì ai khuất phục.
Kinh này, ít có danh môn khuê tú nào không thầm thương chàng.
Ta cũng vậy.
sáu tuổi, cập kê.
Huynh trưởng chuốc say chàng.
Rồi lấy làm lễ vật, trao cho ta.
Tình cảm thầm lặng mấy năm bỗng chốc trỗi dậy.
Rốt cuộc ta không kìm được, trăng ngả bùn, thấy hàn ý trong chàng hóa nước, đuôi nhòa đi, ửng lên sắc mê hoặc…
Đợi đến khi chàng ngủ say, ta đưa tay vén mái tóc đen ướt đẫm mồ hôi tai chàng.
…
Khi tỉnh rượu, Thẩm Lan Trì lại trở về vẻ thanh lãnh thường .
Ánh ta cũng còn nhiệt tình và mất kiểm soát như đêm .
Khi chàng mặc lại từng lớp áo trắng nguyệt nha không nhiễm bụi trần, ta đứng dậy, chân khẽ run.
Thẩm Lan Trì xoay người, nhíu mày đỡ lấy ta.
tay ta móc lấy tay áo chàng, nũng nịu, giọng khẽ mũi: “Thái phó, đau quá…”
Chàng hiểu ta nói điều gì.
Gương mặt trắng như ngọc, dần dần phủ lên lớp nhàn .
tay thon dài khẽ giữ lấy cổ chân ta.
Xuyên làn da, truyền tới cảm giác mát lạnh.
Thẩm Lan Trì không đi được nữa.
Lấy thuốc mỡ, bôi thuốc cho ta.
Trong lúc bôi thuốc, thở chàng rối loạn cả lên.
Giọng nói lạnh lẽo lại khàn khàn: “Đừng… đừng động đậy…”
Khi ta ngồi dậy, vươn tay ôm lấy cổ chàng.
tay khẽ giữ lấy chiếc cằm căng chặt kia, ép chàng cúi đầu thẳng ta.
“Thái phó, khi nào chúng ta ?”
Lồng ngực Thẩm Lan Trì phập phồng, thở nghẹn lại trong một khắc.
Hiển nhiên, chàng chưa từng có ý định cưới ta.
Đêm chỉ là một cơn hoan lạc trong men say, đôi bên cam nguyện.
Nỗi buồn dâng lên như những chiếc kim nhọn, từng , từng châm tim.
Mỗi lần hít thở đều đau nhức.
Bỗng thấy… cũng có gì thú vị.
Ta áp sát bên vành tai trắng ngần của chàng, khóe cong lên, khẽ bật cười.
Dẫu nơi chiếc cổ thanh tú kia vẫn còn vết hôn cắn ta để lại đêm .
“Chỉ là… hỏi vậy thôi.”
“Thái phó đừng tưởng thật…”
3
Mặc y phục xong, ta định tiến cung.
Giữa ta và công chúa Lan An từng có một cuộc đánh cược, chưa từng nói với bất kỳ ai.
Người Man nơi tái ngoại càng lớn mạnh, liên tục dấy binh xâm phạm biên giới.
Hoàng thượng sớm đã phiền não đến bạc đầu, hạ quyết tâm cử người đi tái ngoại hòa .
Cá cược của chúng ta là: Ai giành được tâm ý người trong lòng trước, kẻ đó tiếp thánh chỉ, gả đến tái ngoại.
Tối , ta cứ ngỡ mình đã toàn mối tương tư sáu năm.
Hóa ra, chỉ là ta tự mình đa tình.
Trước khi cung tiếp chỉ hòa , ta gặp Thẩm Lan Trì một lần cuối, nói rõ mọi chuyện.
Phía giả sơn, từ đình nghỉ truyền đến tiếng đối thoại.
huynh cười khẽ, giọng lười biếng xen lẫn vài phần khinh bạc: “Muội muội của ta đủ mềm mại chứ? Vui vẻ cả đêm rồi, không làm hỏng người đấy chứ? Nó còn phải gả phu .”
Thẩm Lan Trì cụp , thoáng liếc đầu tay từng bôi thuốc cho ta.
Vành tai , nhưng giọng điệu vẫn lãnh đạm như thường: “Đã là đưa muội ấy cho ta, ta làm theo thỏa thuận, trong nửa năm không xuất hiện trước mặt San San.”
“Trong nửa năm này, có thể giả làm ta, ở bên cạnh San San, ta không can dự bất kỳ chuyện gì của các .”
Chàng nhàn nói tiếp: “Nửa năm , ta trả muội muội lại cho , chúng ta lại đổi về.”
Toàn ta như rơi hồ băng lạnh lẽo.
Máu huyết trong người như bị đóng cứng lại.
San San… cái tên ấy, ta có ấn tượng.
Từng thấy họa tượng trong thư phòng của huynh.
Tóc vấn mây xanh, tay thanh mảnh như ngọc, thoạt tựa thần nữ bước ra từ thủy nguyệt.
là kỹ nữ đánh đàn tỳ bà ở Ỷ Thúy lâu.
Tuy là người trong chốn phong nguyệt, nhưng lạnh như sương tuyết, thanh tự giữ.
Từng có công tử thế gia vung bạc nghìn lượng, cũng được gặp mặt một lần.
Một tháng trước, xe ngựa của Mộ San San gặp phải cướp.
Có một hiệp sĩ mang mặt nạ một mạng.
Mộ San San hẳn là nhất kiến chung tình với người đó.
Nguyện dâng trọn trái tim, bỏ ra khoản tiền lớn để truy tìm phận ân nhân mạng.
Chuyện “anh hùng mỹ nhân” này nhanh chóng lan khắp kinh .
Người người đều hâm mộ kẻ đã được Mộ San San, có thể ôm mỹ nhân về nhà.
Chỉ là, vị ân nhân thần bí ấy mãi vẫn không chịu lộ diện.
Ta không ngờ, ân nhân Mộ San San tìm lại chính là Thẩm Lan Trì.
huynh ta… cũng là người si mê .
Vì để tiếp cận Mộ San San, bọn họ đã đổi vai cho nhau.
huynh giả làm ân nhân mạng, bầu bạn bên cạnh Mộ San San.
Còn điều kiện trao đổi…
Chính là ta – muội muội ruột của hắn – bị đưa đến tay Thẩm Lan Trì.
Không danh phận, không địa vị, chỉ để chàng ta chơi đùa trong nửa năm.
Nửa năm … bọn họ đổi lại như cũ.