Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
tìm không , cuống , tìm ta hỏi tung tích.
Ta thở dài:
“ ngươi không học cách chớ chọc giận nàng?”
“ lại trách ta?” – tức giận, – “Rõ ràng ta bên cạnh nàng, vậy mà nàng vẫn cứ bốc khói vì nam nhân khác! Ngươi nói thử xem, mà chịu nổi?!”
“…”
Ta không nói gì, chỉ chỉ một hướng.
Vừa lúc ấy, A Sửu quay .
đường, hắn trông bước ra khỏi tiểu viện.
da trắng mày thanh, tuấn tú nho nhã, đứng cạnh bóng dáng người con gái tiễn hắn, nhìn vào vô cùng xứng đôi.
Bên vệ đường có một con suối nhỏ, phản chiếu bóng dáng hắn.
Mặt A Sửu vẫn cũ, mụn đen che hơn nửa, ngũ quan khó phân biệt.
Hắn lặng thinh thật lâu, mới chậm rãi tiến tiểu viện.
Trong còn xách theo một túi bánh đường mà ta thích ăn.
“Vừa … có khách ghé thăm?”
Ta vốn định nói đó là người mẫu thân ta chọn làm cha kế cho ta, nhưng nghĩ lại, biết mai người có thay cha khác không? Bèn nói:
“Hắn tên là .”
A Sửu không nói thêm gì.
Những ngày sau đó, tâm tình A Sửu sa sút hẳn.
cả món canh cá hắn thích nhất không khiến hắn vui nổi.
Hơn nữa, hắn bắt lảng tránh ta.
Hễ ta lại gần, hắn liền quay lưng, nghiêng mặt.
Ta không rõ hắn làm .
Chẳng lẽ… là ?
Ta có chút hoảng.
Người phàm không giống bọn ta yêu quái, thân yếu ớt, mắc một trận có đoạt mạng, không xem thường .
Ta lập tức trời, lôi Hồng Vũ tiên tôn chạy xuống trần.
“Hồng Vũ tiên tôn cứu mạng! Vô cùng khẩn cấp!”
Hồng Vũ tiên tôn mờ mịt:
“ mà khiến ngươi hốt hoảng vậy?”
Vừa nói xong, hắn liền A Sửu.
Hồng Vũ tiên tôn nhìn chằm chằm A Sửu một hồi lâu, chậm rãi nói:
“Hắn quả thực có , gọi là đơn tương tư (tình si đơn phương). này muốn trị dễ, chỉ một vị dược dẫn.”
“Dược dẫn gì? Tìm đâu?”
“Tiên Phù Quang tiên tôn có một loại đỏ thắm, chính là thứ thiết.”
16
Tuy rằng ta từng Phù Quang tiên tôn một lần, nhưng không có nghĩa lần này ta có tùy tiện lui tới.
Ta thật chẳng muốn Phù Quang tiên tôn đánh bay khỏi cửa.
Nghĩ nghĩ lại, ta quyết định… trộm .
Thế là ta lén vòng ra hậu , trèo tường mà vào.
Nào ngờ sau tường lại là một cái hồ nước.
Ta rơi thẳng xuống, một bàn kéo xốc , đặt bờ.
Ta bỗng cảnh tượng này… có chút quen quen.
Vội mở mắt ra xem.
Chỉ một bóng người nửa mình ngâm dưới nước, thân trên trần trụi, vai lưng thẳng tắp trắng ngần, tựa tuyết xuân, mái tóc đen xõa dọc theo cổ mà chảy xuống suối.
Tuy hơi nước mịt mù khiến ta chẳng nhìn rõ dung mạo…
Nhưng vẫn đẹp mức khiến lòng người chấn động.
Ta rùng mình một cái.
Xong xong , trộm còn đụng chủ nhân, lại còn đụng trúng lúc… Phù Quang tiên tôn đang tắm!
Mạng nấm ta coi hồi tận tuyệt!
khoảnh khắc sau, Phù Quang biến mất trong nước, hiện thân nơi bờ trong bộ trường bào nguyệt bạch phiêu dật.
“Ngươi ta làm gì?” – hắn hỏi.
Ta lắp bắp:
“Ta… để tìm thuốc…”
“Tìm thuốc gì? Cứu ?”
“Một gốc đỏ… người cứu tên là A Sửu.”
Ta nhỏ giọng bổ sung:
“Là một người rất quan trọng với ta.”
Sắc mặt Phù Quang thoáng trở nên cổ quái.
“Hắn mắc gì?”
“Hình gọi là đơn… đơn gì đó…”
Trong lúc ta còn gãi suy nghĩ, hắn đã giơ chỉ phía bên phải.
“ ngươi , có tìm nơi ấy.”
Không hiểu , giọng nói hắn lúc này lại có phần dịu dàng.
Ta cúi cảm tạ, hái xong định cáo lui.
Nào ngờ, phía sau lại vang giọng nói Phù Quang tiên tôn:
“Thần hồn ngươi có thiếu khuyết, hẳn là từng kẻ khác đoạt . Ngươi có biết cách nào để hoàn nguyên chăng?”
“Ta biết.”
Một mảnh hồn ta A Sửu nuốt mất, chỉ khi hắn chết, hồn kia mới có quay .
“Nhưng chỉ là một mảnh thần hồn mà thôi, thiếu nó chẳng . Ta hy vọng người ấy có mãi mãi bên cạnh ta, lâu thật lâu .”
Ta tuyệt đối không muốn hắn chết.
17
Ta cầm quay tìm A Sửu.
Vậy mà chỉ mới nửa ngày rời , nhà tranh đã sập, sân vườn tơi bời hỗn độn.
Ta lập tức nhìn quanh tìm A Sửu, thì hắn từ ngoài xông vào, kéo lấy ta.