Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

70.

Từ khi tôi mang bầu, sếp lại càng khó chịu với tôi .

Chỉ đi vệ nhiều mấy lần, liền bị mắng thẳng mặt ngay trước mặt mọi người.

May mà cô lao công lên tiếng giúp tôi câu: “Bụng bầu to rồi, em bé chèn bàng quang ấy mà.”

Sếp hậm hực: “Làm không nổi thì về nhà đi.”

Tôi chỉ biết cúi đầu xin lỗi.

Tưởng mạnh mẽ lắm, ai ngờ hôm đó đúng chồng tôi đến đón. Vừa nhìn anh, tôi lập tức đỏ hoe mắt.

Anh hốt hoảng nắm tay tôi liên tục :
thế, có chuyện gì vậy?”

Tôi hít mũi, bịa đại:
“Vừa nhìn cửa kính phát hiện em lại mập thêm rồi.”

Anh thở phào:
“Không , em là heo con mà, mập tí cũng không sợ.”
【Ngốc, nói dối cũng vụng về thế.】

71.

Anh thất nghiệp tháng, cũng giả vờ đi làm.

Không cần đọc tâm trí tôi cũng biết, tìm việc không thuận lợi gì.

Tôi trên sofa làm báo cáo, anh cầm điện thoại ngẩn ngơ nhìn tôi.

【Không chờ nữa, đi giao hàng, chạy ship thôi.】

Tôi biết với kinh nghiệm anh, tìm được việc tốt chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng tôi mang bầu anh sốt ruột.

Tôi đưa cốc nước cho anh, làm bộ làm tịch nịnh nọt:
“Chồng ơi, em muốn mua lại xe cũ đồng nghiệp, vậy em không chen tàu điện nữa. Biết đâu anh còn tiện chạy Grab.”

Anh:
bốn chục triệu á…”
【Mua về chạy xe công nghệ cũng được, giờ tự do, có phỏng vấn cũng không lỡ.】

Tôi thầm gật gù, suy nghĩ còn nhanh phết, cũng không ngốc lắm.

72.

Có hôm tôi phụ thì phát hiện thỏi son hành khách bỏ quên.

Anh đỏ mặt tía tai, nghĩ mãi không ra lời chống chế.

Tôi đành giả vờ ngốc nghếch:
“Hèn chi tìm hoài không , hóa ra rơi ở đây.”

Tối đó anh nằm lăn qua lăn lại bánh tráng nướng.

anh chưa mà ngu thế nhỉ.】

Ngu đầu anh ấy!

73.

Bụng càng to, áo khoác lông vũ năm ngoái không vừa nữa.

Mua mới thì cũng tốn kha khá, tôi đắn đo có đồ cũ chồng, dù gì cũng chỉ cần mùa đông.

Anh đi ngang qua, bảo:
ơi, áo nhìn thùng dầu thô, trên dưới thẳng đuột cỡ.”

Tôi chột dạ :
“Xấu dữ vậy hả?”

Anh gật đầu lia lịa:
“Không do em đâu, kể cả Lâm Chí Linh bộ mà té ngã, anh cũng không biết đỡ chỗ .”

Ăn nói bậy bạ, tôi tặng anh bợp nhẹ, cảm thán:
“Tiền tiêu thì cứ tiêu thôi.”

Anh hào hứng:
“Mai đi mua luôn!”
【Em thích ăn diện vậy, để em được.】

74.

Mùa đông sáng dậy xe rất lạnh, anh luôn xuống sớm tôi 10 phút để nổ máy sưởi xe trước.

Sau xăng tăng giá, tôi tiếc không muốn để nổ lâu. Anh xuống trước 2 phút là tôi xuống ngay theo.

Anh phụ bảo:
“Anh còn chưa sưởi ấm chỗ xong đâu.”
đó tôi mới biết hóa ra trước giờ anh luôn hâm nóng cho tôi.

Rất cảm động, nhưng tôi vẫn không nhịn được nói:
“Thực ra lấy đệm sưởi mang từ nhà ra cũng được mà.”

Anh:
“Ồ, phiền lắm.”
【Người khỏe mạnh bình thường ai nghĩ mấy chuyện đó.】

Ơ liên quan gì tới khỏe mạnh…

75.

giờ làm tôi nhận được điện thoại chồng đầy hớn hở, báo rằng anh đã nhảy việc thành công, lương còn tốt trước.

Tôi thở phào, cuối cùng cũng ổn định rồi.

Đúng gần đây tôi khó chịu người, nhờ anh đưa đi viện kiểm tra.

Vẫn là bà bác sĩ già ngang tuổi mẹ tôi, cau mày lườm chồng tôi, tay vẫn thoăn thoắt kê đơn:
nhập viện, có dấu hiệu dọa sảy.”

Chồng tôi chạy bay đi làm thủ tục.

Bác sĩ bảo:
“Tôi nhớ cô đấy, lần trước tới đã suy dinh dưỡng rồi. Chồng kiểu …”

mắt bà, chồng tôi chắc thành ‘tra nam’ cấp độ max.

76.

Nhập viện giữ thai, ban mẹ tôi và mẹ chồng thay nhau chăm sóc.

Buổi tối chồng tan làm lại vào viện trông tôi.

Cuộc sống tôi lại trở về những an ổn, ấm áp.

Tối đó chồng :
ơi, em nói xem bác sĩ cứ lườm anh hoài nhỉ?”
【Chẳng lẽ mẹ anh từng đắc tội gì với bà ấy à?】

Tội nghiệp, còn không biết bản thân bị dán nhãn “chồng tệ”.

77.

Giữ thai khiến tôi không còn khẩu vị gì.

Đúng hôm thứ bảy, chồng và mẹ chồng đều ở viện.

Tôi ngủ thiếp đi, tỉnh dậy nghe mẹ chồng cằn nhằn anh:
“Ăn bữa cơm thôi mà cũng khó khăn thế hả?”

Anh lí nhí:
“Không ăn.”
không ăn, anh cũng nuốt không trôi.】

78.

Cận , chồng tôi ông bố ra họp bàn, chủ đề chính là đặt cho con.

Tôi vừa uống nước trái cây vừa xem diễn.

Ba chồng bảo:
càng tầm thường càng dễ nuôi, Quốc Mậu, Tân Phi, nghe khí thế, lại ít trùng.”

Chồng tôi thầm nghĩ:
【Ít trùng gì nổi, nghe siêu thị với tủ lạnh vậy.】

Bố tôi kéo kính xuống, chậm rãi nói:
“Bố cũng nghĩ ra : Trọng Tầm, Trung Nguyệt.”

Tôi thầm gật đầu, lại đặt theo… lịch âm nữa rồi.

Chồng tôi trên nhỏ sốt ruột:
không tôi, tôi nghĩ sẵn rồi.】

ông không đoái hoài đến, tôi cúi đầu anh:
“Anh nghĩ xong chưa?”

Anh hớn hở:
“Anh nghĩ rồi, vui vẻ, đơn giản. Con trai Hoan, con gái Hoan Hoan. Thế ?”

Mẹ chồng bếp gõ xoong:
“Việc anh không nghĩ đâu, đi làm việc khác đi.”

79.

Từ đau bụng đến mất đúng 11 tiếng. xong kiệt sức, chẳng buồn nói, ai vào thăm tôi cũng chỉ thều thào chỉ tay ra cửa.

Chồng tôi mắt rưng rưng chen qua bên nội ngoại, nắm tay tôi:
ơi đừng sợ, có anh đây.”
nguy cấp vẫn tìm anh.】

Tôi giận, gạt tay anh ra, dốc hết sức nói câu:
“Con tôi đâu!”

80.

Tôi vuốt ve bàn chân bé xíu con, đột nhiên chồng:
“Nếu đêm trước cưới, anh bỗng dưng có năng lực đọc được suy nghĩ, anh sẽ thế ?”

Anh cầm chân con gỡ khỏi tay tôi, tay thô ráp nắm lấy tay tôi:
“Chỉ đọc được suy nghĩ em thôi à?”

Tôi:
“Ừ.”

Anh nói:
“Vậy cũng chẳng cần, không đọc anh cũng biết em nghĩ gì. chồng mà.”

Giây phút ấy tôi ngọt lịm tim, không ngờ anh cũng biết nói lời ngọt ngào rồi.

Giây sau đã nghe lòng anh bổ sung thêm:
【Anh hiểu em giống bọ hung hiểu cục phân vậy.】

Đúng là anh… tôi không còn lời !

[Hoàn]

Tùy chỉnh
Danh sách chương