Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi như ruồi mất đầu, loanh quanh bên ngoài các phòng bao hai vòng, hoàn toàn không rõ Tạ Uẩn đã rẽ ở đâu.
Bực bội quay người, đột nhiên va một người say xỉn.
“Xin lỗi, xin lỗi.”
“ ?”
Tôi không nghe rõ, định quay đầu canh chừng gần xe của Tạ Uẩn, người tôi va chạy kéo tay tôi lại.
“Em đừng !”
Tôi giật mình, chẳng lẽ bị ma men ăn vạ rồi !
“Anh , nếu không buông tôi sẽ gọi cảnh sát đấy!”
Nói xong tôi dùng sức đẩy một cái, người ngã ngồi xuống đất.
Tôi sợ anh ta trả thù, liền ba chân bốn cẳng chạy mất.
có tôi cũng không dám nán lại, lủi thủi nhà.
Tưởng rằng lại công cốc, nhưng không ngờ sáng hôm dữ liệu công bố, thân mật của tôi lại tăng 20 điểm.
Bình luận lại bùng nổ.
[Là tôi bỏ sót , hôm qua đã xảy ?]
[May quá, may quá, thân mật vẫn thay đổi, chứng tỏ ít nhất là không có hôn nhân bí mật.]
[A a a, ai có thể nói cho tôi biết rốt cuộc là chứ!]
[Ban đầu cứ nghĩ phần của Việt là chán nhất, không ngờ lại kịch tính nhất.]
Không chỉ họ, ngay cả tôi cũng ngơ ngác.
Hôm qua tôi có đâu, thân mật lại tăng lên chứ.
Không , tôi đột nhiên nghĩ , hình như cũng không là không cả.
Tôi đã nhau với Tạ Uẩn.
Chẳng lẽ thân mật là thân mật ngược, liên quan vã?
Để kiểm chứng suy nghĩ , ngày hôm tôi cố tình kiếm nhau với Tạ Uẩn vài lần.
Nhưng nhau với người thật sự quá vô vị.
Tốc xin lỗi của anh ta còn nhanh hơn cả cầu trượt, khiến tôi muốn giận cũng không giận nổi.
Tối tôi muốn ăn vải, mà Tạ Uẩn không mua nên tôi lại nổi nóng.
Người tủi thân bị tôi đuổi khỏi nhà.
Tôi vội vàng vàokiểm tra thân mật.
Kết quả tôi thất vọng, điểm số vẫn là 20 khô khan không thay đổi.
Trong lúc thất vọng, đột nhiên có tiếng nói vọng vào từ .
“Anh, em ấy rồi, em thật sự ấy rồi.”
Tôi khựng lại, nhẹ nhàng đẩy phía phòng khách.
Chỉ bên ngoài ngoài Tạ Uẩn, còn có một người khác đứng .
Dáng người cao ráo, da rất trắng, đôi mắt cáo hơi xếch lên, trông có vẻ quen thuộc.
Giọng Tạ Uẩn vang lên: “Hôm em say rồi.”
“Em đã yêu cầu khách sạn cung cấp camera giám sát, xác nhận ấy trông giống hệt .”
“Em cũng nói rồi, chỉ là trông giống thôi. đã mất mười năm rồi, em nên phía trước .”
Người như mất hồn, cười khổ: “Mấy năm em cũng đâu không quen bạn gái khác, hoàn toàn vô dụng. Anh, em thật sự hối hận, nếu ngày xưa em…”
Lời chưa nói xong, anh ta lắc đầu: “Thôi, đừng nhắc nữa. Hôm em tìm anh, là muốn anh cùng em uống một ly.”
Nói xong, anh ta định vào, Tạ Uẩn bước tới nửa bước chặn lại: “Để hôm khác , hôm không tiện.”
“Có mà không tiện chứ…” Đối phương hình như lúc đôi giày cao gót để ở , huýt sáo một tiếng: “Anh đây là cây sắt nghìn năm nở hoa rồi ? Được rồi, hôm em không phiền nữa.”
Trước khi anh ta chợt nhớ điều : “Anh, nếu em tìm ấy, anh sẽ giúp em theo đuổi ấy chứ?”
Tạ Uẩn khựng lại, “ừm” một tiếng.
Đợi đóng lại, tôi nằm lại trên giường.
Một lát mở, tôi ngồi dậy: “Vừa rồi có người , ai ?”
Anh ta ngẩn : “Bảo vệ.”
Nói dối!
Chắc là sợ tôi hỏi thêm, Tạ Uẩn từ phía lấy những quả vải đã bóc sẵn.
“ mua , em đừng giận nữa.”
Lúc tôi nhớ vừa rồi tôi và anh ta đã nhau vải.
ánh mắt cẩn thận lấy lòng của đối phương, tôi thở dài.
Thôi !
Cùng lúc , bình luận cũng đang sôi nổi bàn tán.
[Chắc chắn có vấn đề, phản ứng của Tạ Uẩn quá bất thường.]
[Em họ trông hơi quen mắt, trước đây Việt đã đụng ở quán bar, có là anh ta không!]
[Vừa nãy tôi đã đặc biệt xem lại mấy tập trước, đúng là anh ta không sai.]
[ có thể nào Việt gặp anh ta nên thân mật tăng lên không?]
[Nghĩ kỹ mà sợ, các bạn ơi, tôi có một ý tưởng táo bạo.]
[Người trên lầu, tôi cũng có một ý tưởng táo bạo…]
Tôi vừa ăn vải, ánh mắt vừa dừng lại ở suy đoán của con ma .
Có thật hay không, thử là biết.
ngày hôm , tôi cố tình tìm hiểu công ty của Hứa Tinh Tần, rồi đọc sách ở quán cà phê dưới tòa nhà của anh ta.
Ba ngày , cuối cùng tôi cũng gặp được Hứa Tinh Tần.
Anh ta chắc là mua cà phê cùng đồng nghiệp, nói với gái bên cạnh, khiến ta cười rũ rượi.