Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Bạn tôi lúc nào cũng ao ước được làm phụ nữ.

Anh ấy nói:

“Làm phụ nữ vừa nhàn nhã, lại còn có địa vị cao, đâu có như đàn phải vất vả kiếm tiền, áp lực cũng nhiều.”

Tôi hỏi anh ấy có hoán với tôi không, anh lập ý ngay.

Sáng hôm sau, anh ấy thiếu mất một thứ, còn tôi thì lại mọc ra cái đó.

Bạn sau khi biến thành con thì khóc nức nở.

Tôi bật cười:

“Ước mơ thành hiện thực rồi , phải vui chứ!”

1

Ngày bạn tôi biến thành bạn , cũng là hôm tôi mọc thêm một thứ, chính là sinh nhật thứ hai mươi sáu của tôi.

Không có gì bất ngờ, sinh nhật năm nay tôi lại tự mình trải .

Bạn tôi, Trang Hạo, sau khi tôi gọi điện thì trả lời bằng giọng thiếu kiên nhẫn, bảo đang bận tiếp khách, không có thời gian.

“Triệu Yên, em đừng trẻ con nữa, gây sự làm gì.”

Tôi rất bình tĩnh, có lẽ vì cãi vã quá nhiều nên cũng mệt mỏi rồi.

Hai năm trước, mỗi Trang Hạo vắng mặt trong sinh nhật tôi, tôi còn thấy tủi thân.

Tôi cũng bận rộn như anh ta thôi, nhưng tôi cố gắng thu xếp thời gian để chuẩn bất ngờ cho anh, nấu hẳn một bàn đầy món ăn.

Nhưng không riêng Trang Hạo, từ chỗ biết nhận lỗi chuyển thành coi chuyện đó là hiển nhiên, đến người thân cũng đứng phía tôi.

Sáng nay, mẹ tôi còn gọi điện dặn dò:

“Yên Yên, con hai mươi sáu tuổi rồi, tìm bạn cũng không dễ nữa đâu. Trang Hạo cũng được lắm, con đừng làm chuyện bồng bột.

Hỏi xem khi nào Trang Hạo rảnh dẫn nhà mình, ba con sẽ uống vài ly với nó…”

Tâm trạng tôi tụt dốc, ăn cũng thấy ngon miệng, lót dạ loa, đến bánh kem cũng không buồn cắt.

Thế nhưng, nửa đêm Trang Hạo trở người nồng nặc mùi rượu, áo sơ mi còn dính vết son, sự bình tĩnh của tôi cũng không giữ nổi nữa.

Khi tôi chất vấn, Trang Hạo bối rối một giây.

Ngay sau đó, anh ta còn tỏ ra giận hơn tôi, mặt đỏ bừng, gào đầy kích động:

“Đàn xã giao thôi .

Triệu Yên, anh ở ngoài vất vả làm việc, tiếp khách đến giờ này em còn nghi ngờ à?

Tất cũng vì em, vì kiếm đủ tiền cưới em, nhà xe cho em thôi !”

Tôi đến mức khó thở, nhưng lập chỉnh lại ngay.

“Thứ nhất, đừng đánh tráo khái niệm, đừng lảng sang chuyện khác. Tôi hỏi anh đi tiếp khách sao lại dính son trên áo, anh nói năng vớ vẩn cái gì vậy?

Thứ hai, anh bảo xe nhà cho tôi, nhưng tất đều đứng tên anh, vậy là cho anh chứ không phải cho tôi!

Tôi có nhà có xe riêng rồi.”

Nhà cửa, xe cộ tôi đều trả hết một , vừa là tiền tôi tích cóp nhiều năm đi làm, vừa nhờ gia đình hỗ trợ.

Nhà Trang Hạo thì nghèo, không giúp đỡ được gì.

Anh ta lại sĩ diện, chắc cũng giữ cho mình ít tài sản trước hôn nhân, dạo này cứ suốt ngày đi xem nhà.

tôi nói trúng tim đen, Trang Hạo càng cố cù nhây.

Anh ta lại rống nào là làm đàn khổ sở thế nào, áp lực bao nhiêu, thà làm phụ nữ cho nhàn, kiếm tiền cũng dễ…

Những câu nói kiểu này, hai năm nay Trang Hạo nhắc đi nhắc lại không biết bao nhiêu , trong khi hồi còn học đại học anh ta đâu phải người như thế.

Có lẽ thời gian đủ lâu sẽ khiến người ta lộ rõ bản chất, không cần giả vờ nữa.

Những câu sau của anh ta càng khiến tôi thấy ghê tởm.

Tôi liếc sang cái bánh sinh nhật còn chưa cắm nến, hiểu sao lại buột miệng nói:

“Nếu anh thích làm phụ nữ đến thế, hay là ta giới tính đi?”

“Thế thì tốt quá! Anh cũng làm một nàng công chúa vô ưu vô lo. Triệu Yên, em làm đàn rồi sẽ biết anh vất vả thế nào.”

Trang Hạo cười tươi không chút do dự ý ngay.

Anh ta thậm chí còn vội vàng cắm nến bánh, giục tôi thổi nến, ước.

2

Trang Hạo hoàn toàn không coi chuyện ước nguyện là nghiêm túc, còn tôi cũng không ngờ sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.

Để chứng minh mình trong sạch, trước khi đi ngủ, Trang Hạo còn gọi nghiệp nam đến nói chuyện với tôi.

“Chị dâu, chị đừng hiểu lầm anh Hạo, bọn em nhau đi ăn với khách, hoàn toàn nghiêm túc.”

“Son môi à, chắc là vô dính vào thôi…”

Nói chuyện xong, Trang Hạo lắc lắc điện thoại, đắc ý liếc tôi:

“Còn gì nói không?

Xin lỗi anh một tiếng cho anh đi.”

Tôi nhướng mắt anh ta:

“Bạn thân của anh thì loại bằng chứng này có tác dụng gì?”

Dưới ánh mắt sa sầm của Trang Hạo, tôi quay người vào phòng ngủ phụ.

Giờ này khuya quá, ra ngoài cũng không an toàn, tôi dại gì đem sự an toàn của mình ra đùa.

Vả lại, tiền thuê nhà này tôi cũng có đóng góp.

Chưa trả nhà thì tại sao tôi phải là người đi?

Trang Hạo gào bảo tôi làm thế là đang bào mòn hai đứa, sau này đừng có hối hận.

Tự dưng tôi thấy bây giờ anh ta cứ như kiểu siêu anh hùng dở hơi lại thêm hai phần ngốc nghếch.

Bào mòn ư?

Cái đó là phải còn mới nói được.

Sáng hôm sau, tôi đánh thức bởi tiếng hét của Trang Hạo.

Anh ta hoảng loạn như trời sắp sập đến nơi.

“Triệu Yên, anh mất rồi… Sao anh lại thành con rồi?!”

Tôi lập tỉnh táo lại, bởi vì tôi phát hiện mình mọc ra cái đó.

“……”

Cái trò đùa tối thành sự thật, Trang Hạo biến thành con , còn tôi lại thành con .

Bề ngoài tôi không thay quá nhiều, là những đặc điểm cơ bản giới tính được điều chỉnh lại, vào nhận ra là tôi.

Đáng lý ra với biến cố này, tôi phải hoang mang rối loạn, nhưng phản ứng của Trang Hạo lại quá mức dữ dội.

Anh ta đi đi lại, không ngừng đấm vào người mình, tự nhủ chắc đây là một giấc mơ, đến khi đập đau thật rồi thì lại ôm đầu khóc nức nở.

“Chết tiệt, cái quái gì đang xảy ra thế này? Khỉ thật! Trả lại cho tôi cái của tôi đi!”

Trang Hạo lúc này còn chút vẻ đùa cợt như khi ước nguyện vào nửa đêm nữa.

“Có phải do cái ước nguyện chết tiệt đó không? Triệu Yên, có phải em bày trò này không? Đừng đùa nữa, trò này quá lố rồi…”

Trang Hạo như vớ được cọng rơm cứu mạng, kéo tay tôi nằng nặc bắt tôi thắp lại nến.

“Đúng rồi, ta ước lại đi… Hủy cái ước nguyện trước!”

đôi môi run run, nước mắt tèm lem khắp mặt của Trang Hạo, tôi không nhịn được bật cười.

Tôi vui vẻ nói:

“Ước mơ thành hiện thực rồi , xúc động quá khóc luôn à?

Đây phải điều anh mong sao, chúc mừng anh, được làm con rồi nhé!”

Tôi hất tay Trang Hạo ra, tiện tay cầm luôn cái ống pháo giấy tặng kèm bánh kem, bắn cho anh ta một phát pháo hoa giấy.

Chúc mừng, chúc mừng.

3

Trang Hạo nhất quyết phải ước lại, mọi thứ quay như cũ.

Tôi lạnh nhạt đứng anh ta bày vẽ suốt mấy tiếng hồ, nhưng kết quả là công cốc.

Giới tính của tôi đúng là hoán .

Trong lúc đó, tôi cũng không ngồi yên, tranh thủ kiểm tra lại các mối quan hệ và thông tin cá nhân của mình.

Rất kỳ lạ, trên chứng minh nhân dân của tôi giờ ghi là nam, mọi người xung quanh không có gì thay , nhưng quá trình trưởng thành của tôi thể hiện tôi vốn dĩ luôn là đàn .

Trang Hạo cũng vậy.

Sau khi chắc chắn mọi thứ không gây ra xáo trộn lớn, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

Cũng giống như học sinh từng nghĩ đến chết chứ chưa bao giờ nghĩ sẽ được nghỉ học, giờ tôi dù có mọc thêm cái đó thì phải đi làm.

Hơn nữa, bây giờ tôi đang trong giai đoạn thăng tiến, đúng lúc then chốt để tranh chức vụ mới.

Trang Hạo thì trốn trong nhà vệ sinh, tôi định nói chuyện với anh ta, lại vô thấy anh ta đang nói chuyện với nghiệp – chính người tối gọi điện làm chứng cho anh ta.

“Hạo à, tôi thấy cậu làm vậy là không đúng đâu. Triệu Yên là người đàn thật thà, có chí tiến thủ, cậu ăn trong bát lại trong nồi, chuyện với thực tập sinh sau này đừng lôi tôi ra làm bình phong nữa. tôi khuyên, mau nhận lỗi với Triệu Yên đi…”

Trang Hạo tối, nhưng lại sợ tôi thấy, đành hạ giọng hết mức.

“Không phải, hôm nay cậu gì thế, đầu óc làm sao à?

Trước giờ có thấy sai đâu, chuyện với thực tập sinh còn là cậu giới thiệu cho tôi …”

Tôi đứng ngoài cửa, khẽ nhếch môi tự giễu.

Đúng là ngoại thật rồi.

Tất nhiên, tâm trạng thì rối bời nhưng tôi nhanh tay bấm ghi âm.

Tối tôi viết sẵn một bài chia tay, giờ thì xóa đi.

nghiệp của Trang Hạo giọng, tôi cũng ý, mọi thứ bắt đầu thú vị rồi đây, sao lại không xem tiếp cho vui?

Tùy chỉnh
Danh sách chương