Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Em trai tôi, Chu Tử Thần, lần đầu tiên có bạn gái liền muốn dẫn nhà ra .
Nghĩ cô gái lần đầu tiên , bố mẹ thì lâu nay ở nước ngoài, sợ cô ta bị áp lực hay ngại ngùng nên tôi mới đề nghị:
“Hay là ra ngoài nhà hàng đi, vừa thoải mái vừa dễ trò .”
Em trai tôi bảo để hỏi ý bạn gái.
Một lát sau, có cô gái tên là Kiều Tiểu Du bỗng add WeChat tôi, tự giới thiệu là bạn gái của em tôi.
Cô ta vừa lời đã chất vấn:
“Chị, chị không em sao? Sao đến cửa nhà chị cũng không cho em bước vào? Em làm gì sai khiến chị không vui sao?”
Tôi hơi sững người.
Cái kiểu đầu vô duyên vô cớ này thì đúng là quái gở .
Tôi chỉ mới gợi ý ra ngoài cơm mà cô ta lại nhạy cảm đến mức nghi ngờ này nọ. Thế thì rõ ràng là có tật giật rồi.
Xem ra cô Kiều Tiểu Du này không phải dạng vừa.
Chu Tử Thần thấy mặt tôi sa sầm, vội vàng xáp lại:
“Chị, đây là lần đầu tiên em yêu đương, Tiểu Du có nói gì lỡ lời mong chị bỏ qua cho. Dù sao Tiểu Du cũng là cô gái em theo đuổi mãi mới được đó. Người ta , chị cứ rồi sẽ biết.
Đừng gây hiểu lầm như vậy, chị giải cho cô ấy đi. Làm ơn đi mà, cô ấy với em quan trọng .”
Nhìn gương chờ mong của mặt em trai, tôi mềm , không muốn phá hỏng hứng thú hiếm hoi của nó.
Bởi từ nhỏ đến lớn, nó chưa bao giờ nghiêm túc nhờ tôi gì như thế.
Tôi lịch giải trên WeChat.
Một lúc sau, bên kia trả lời:
“Ra vậy, thì ra là em hiểu lầm chị. Em còn tưởng chị lo lắng gì đó, sợ em vào nhà lại khó xử. Chị yên tâm, em không phải loại người ghét nghèo ham giàu , em yêu Chu Tử Thần chính con người anh ấy mà.”
Tôi đáp lại vài câu xã giao, rồi mời cô ta đến nhà chơi. Sau đó quay sang nhìn em trai:
“Bạn gái em không đơn giản .”
Chu Tử Thần cười ngốc nghếch:
“Đúng vậy, cô ấy rất , vậy nhất định phải tiếp đãi đàng hoàng…”
Nó chưa kịp nói hết thì điện đã rung bần bật. Nụ cười trên mặt hơi cứng lại, nó vội quay đi nghe điện .
Ngay sau đó.
Tôi nhận được tin nhắn thông báo:
“Tài khoản phụ đuôi số 6822 của bạn vừa chi tiêu nhanh 5.200 tệ…”
Đây là thẻ ngân hàng phụ của tôi, từ nay luôn để cho Chu Tử Thần dùng.
Chỉ khi nào nó tiêu hết tiền tiêu vặt thì mới động .
Mỗi tháng nó được vài vạn tệ tiêu xài, cũng đủ dư dả rồi. Sao hôm nay tự nhiên lại phát sinh khoản hơn năm nghìn này?
Lúc ấy, tôi thấy ánh em trai có gì đó lạ lạ. Nó liếc tôi một cái rồi vội vàng cúi xuống gõ liên tục trên màn hình, mặt mày căng thẳng.
Có gì đó mờ ám!
Tôi bước đến thì nó cuống cuồng làm điện rơi thẳng xuống sofa, ngay mặt tôi.
Tôi liếc một cái, chợt tức điên.
Trong khung chat WeChat, Kiều Tiểu Du gửi icon tức giận đỏ lửa kèm một đoạn chữ:
“Chu Tử Thần, cách chị anh làm khiến tôi rất bực. Đừng tưởng ném hơn năm nghìn đã dỗ được tôi. Tôi nói cho anh biết, lần này đến nhà anh , chị em anh không hầu hạ tôi cho tử tế, tôi sẽ không để yên .”
2
Chu Tử Thần theo phản xạ chộp lấy điện . Nó không buồn gõ chữ, luôn giọng nói, giọng nói còn mang theo chút khúm núm và lấy .
“Yên tâm đi, anh tuyệt đối không để bảo bối nhà anh chịu ấm ức mất mặt .”
“Chỉ cần em vui, sau này anh sẽ chuẩn bị cho em bao lì xì to hơn. Hôn một cái.”
Tôi lắc đầu, khoanh tay ngồi xuống ghế nhìn nó.
Cái thằng em ngốc nghếch này, rắc rối rồi mà còn không biết.
“Tốn của chị hơn năm nghìn, để chị nghe thử bạn gái em nói gì chị, không có vấn đề gì ha?”
Tôi ra hiệu bảo nó tin nhắn của Kiều Tiểu Du.
Chu Tử Thần tuy rất miễn cưỡng nhưng cuối cùng vẫn c.ắ.n răng ra.
Giọng cô ta vang .
“Chu Tử Thần, em nói cho anh biết, sau này mọi đều do em làm chủ. Hôm nay chị anh cố ý nhắm vào em, không cho em vào nhà, rõ ràng là sợ em biết tình hình của gia đình anh. Bao nhiêu lời giải phía sau qua cũng chỉ chột dạ .”
“Anh là con trai nhà họ Chu, căn nhà đó vốn là của anh. Em là vợ tương lai của anh, là nữ chủ nhân nhà họ Chu. Sao chị anh dám ngăn cản em bước vào cửa? Nhà họ Chu của anh có gì giấu em sao?”
“Em khách sáo với chị ta là nể mặt anh. Nhưng lần này đến nhà anh mà em không vui thì anh tự biết hậu quả đó.”
“Còn nữa, sau này đừng có chuyển tiền phát lì xì keo kiệt vậy. Anh tưởng dỗ trẻ con ba tuổi bằng chút tiền lẻ này à. Lần này anh bảo chị anh gắn luôn thẻ phụ ngân hàng vào WeChat với mấy trang mua sắm cho em đi, mật khẩu cũng đổi sang của em, nghe rõ chưa?”
…
Nghe xong giọng điệu hống hách đó, tôi không giận mà lại bật cười. Tôi ngẩng đầu nhìn Chu Tử Thần.
“Cô gái như vậy, chính là người em theo đuổi mãi mới được sao?”
Nó gần như không cần suy nghĩ đã gật đầu.
“Đúng rồi đó chị. Chị không nhận ra hả, Tiểu Du rất thẳng thắn, nghĩ gì nói đó, hề giấu giếm. Có yêu cầu thì đều nói thẳng, không để em phải đoán. Em thấy vậy rất tiện.”
“Trên đời này, con gái không vòng vo hiếm .”
“Em thẳng thắn đó. Người như vậy sẽ không tính toán nhiều, cũng sẽ không hại em.”
Nó ngẩng đầu cười khờ, thậm chí còn thấy tự hào.
Tim tôi bỗng thắt lại. Xong rồi, thằng ngốc này bị thao túng tâm lý nặng rồi, hết t.h.u.ố.c chữa mất.
“Ừm, để chị cô ấy xem sao.”
“Còn em với cô ấy nói gì, cứ coi như chị không biết.”
Tôi cố nặn ra nụ cười rồi đứng dậy.
“Em nhớ kỹ, chị là người nhà của em, là người mà em luôn có thể tin tưởng. Và chị sẽ không làm khó em dâu tương lai của , chắn sẽ tiếp đãi tử tế.”
Lông mày nhăn của Chu Tử Thần lập tức giãn ra. Nó cười toe toét, suy nghĩ gì.
“Cảm ơn chị hiểu cho. Em sẽ chứng minh cho chị thấy, Tiểu Du sẽ là lựa chọn nhất cho nhà .”
Tôi cười, cũng không nói gì thêm.
Thằng em ngốc. Rồi chị sẽ chứng minh cho em thấy, Kiều Tiểu Du tuyệt đối không phải là người . Cô ta dám khiêu khích mặt nhà họ Chu thì cũng nên tự biết nặng bao nhiêu ký đã.
3
“Tiểu Du, em có kiêng gì không?”
Tin nhắn WeChat của tôi vừa gửi đi, lập tức nhận được phản hồi như thể cô ta ngồi chờ sẵn.
“Chị, em gì cũng được. Tùy hết vào tấm của chủ nhà.”
Ý trong lời nói là, bữa không được như ý thì có nghĩa là chị không coi trọng em.
Hừm…
Dùng chiêu này mặt tôi thì còn non .
“Vậy thì dê nướng nguyên con đi. Chiều hè mà có tiệc nướng thì hợp quá còn gì.”
“Được , em sao cũng được.”
Lần này cô ta tỏ ra khá thoải mái, không đưa ra yêu cầu chảnh chọe như khi ở cạnh Chu Tử Thần.
Nhưng tôi cảm thấy, màn chính diễn chắn là lúc cô ta nhà.
Cũng , tôi muốn xem thử cô ta định bày trò gì.
4
Hôm sau tôi làm việc cả ngày, khi nhà đã sáu giờ tối.
Quản gia Vương thúc nói rằng bạn gái của Chu Tử Thần đã từ sớm, giờ ở trong phòng thay đồ của tôi.
Quả nhiên.
Người phụ nữ này không yên phận chút nào.
Tôi giả vờ thản nhiên đi vào phòng ngủ, vừa khéo bắt hai đứa nó.
“Chị, chị xem chiếc đỏ trên người em có đẹp không?”
Ngẩng , tôi thấy một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn, tóc búi củ tỏi, kiêu ngạo hất cằm phía tôi. Trên tai cô ta đeo đôi bông ngọc trai xinh xinh, đung đưa trông khá sinh động.
Chỉ tiếc chiếc cao cấp hai dây, ôm eo xẻ tà kia, mặc người cô ta lại hợp chút nào.
Ngực thì phẳng, dáng thì không đủ cao, cho dù cố đi đôi giày cao gót nạm đá vẫn không thể tôn nổi bộ .
Trên cổ tay trái là chiếc vòng ngọc xanh biếc, bên phải thì lại là vòng Cartier.
Nhìn kỹ tôi mới nhận ra toàn bộ trên người cô ta, từ quần áo đến phụ kiện, trừ gương mặt có chỉnh sửa nhẹ thì đều là đồ của tôi.
Đúng là lớn gan . Mới lần đầu đã coi đây như nhà , muốn lấy gì thì lấy.
Tôi vẫn giữ phép lịch mỉm cười nói.
“Tiểu Du, đôi bông tai thì chị sẽ tặng em luôn. Mọi thứ còn lại, không hợp với em.”
Nhìn hai đứa ríu rít bên nhau, tôi chắn đây chính là Kiều Tiểu Du.
Ánh cô ta thoáng sững lại. Ngay sau đó, nước to như hạt đậu rơi xuống rồi khóc như mưa.
“Chị, chị có phải coi thường em không, chị cảm thấy em nghèo nên vốn không xứng với mấy thứ này đúng không?”
Tôi lại mỉm cười.
“Tiểu Du, em nghĩ nhiều rồi. Trang điểm từ cổ trở của em toát ra tươi tắn linh hoạt, còn chiếc này vốn là phong cách gợi cảm sang trọng. Ghép vào nhau chỉ càng mâu thuẫn .”
“Còn nữa, đây phòng thay đồ của chị, là người lịch thì không nên tùy tiện ra vào.”
Chu Tử Thần thấy thế thì sốt ruột.
Nó vừa lau nước cho Kiều Tiểu Du vừa chắn mặt cô ta, trừng với tôi.
“Chị, chị làm gì vậy? Tiểu Du mới mà chị đã bắt nạt cô ấy. chị có gì không hài thì cứ nhắm vào em. Chính em đưa Tiểu Du vào phòng thay đồ này.”
“Chỉ là vài bộ quần áo mà, chị cần gì làm quá như vậy. Sau này Tiểu Du cũng là người nhà chúng ta, biết một chút cũng có gì sai.”
Đây là lần đầu tiên Chu Tử Thần to tiếng với tôi.
Nói không thấy chạnh là giả. Nhưng nó vốn không giỏi nói dối.
Trên đường nhà, tôi đã nhìn hết mọi qua camera trong điện .
“Ông xã, năn nỉ mò, em chỉ muốn ngắm thử phòng thay đồ của chị anh . Chị ấy giàu thế, chắn có nhiều áo túi xách đẹp .”
“ ra em chỉ muốn giống chị anh một chút, diện sang trọng để chị ấy nhìn thấy em cũng sẽ em.”
Chu Tử Thần lộ vẻ khó xử nhưng chịu không nổi khi Kiều Tiểu Du cứ mềm nhũn trong , lắc tay nó nũng nịu mãi.
“Anh à, anh biết rồi đó, nhà em không giàu bằng nhà anh, cũng ít được mang kiến thức. em mặc đơn sơ đi bên anh, bạn bè anh thấy thì phải sẽ chê cười anh sao?”
“Em yêu anh nhiều , em không muốn bị cho là không xứng với anh~.”
…
“Anh à, chị anh có nhiều thứ như vậy, mà chỉ có một anh, mấy thứ này sau này không cho em thì còn cho ai?”
Lúc nói câu đó, Kiều Tiểu Du phấn khởi thử từng bộ áo của tôi, chút e dè.
Rõ ràng là dòm ngó tất cả những gì thuộc tôi.
Tiếc là, tôi không phải kiểu chị gái mù quáng em trai.
Muốn lấy đồ nhà họ Chu thì phải trả giá.