Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Tiếng ghế cọ sàn chói tai khiến tâm trạng tôi cực kỳ sung sướng.

Bình bay ngang : 【……? Tới nước này luôn hả?】

Mọi tức muốn nhảy dựng, thi nhau chửi tôi chơi xấu, phá hỏng ấn tượng đầu tiên của Hà Hinh Quân với Tống Thịnh.

Tôi mặc kệ ánh đầy oán hận của Tống Thịnh, quay lại bục giảng tiếp tục dạy học.

08

nghỉ trưa hai ngày , Hà Hinh Quân đến văn phòng tìm tôi.

Cô ta muốn đổi chỗ .

Tôi khựng lại khi đang cầm bút, hỏi do.

Khuôn Hà Hinh Quân đầy chán ghét.

Cô ta hít một thật sâu.

“Trong học, cậu ta ngủ gục, cùi chỏ gác sang em. Giấu thẻ ăn của em trước, đến khi em hoảng loạn định đi tra camera mới chịu lấy ra, chỉ đùa một chút. Nghiêm trọng hơn là — cậu ta dùng giọng trầm như loa bass gọi em là ‘nhóc con’!!”

Hà Hinh Quân trợn .

“Nhìn cứ như học sinh cấp hai, không hiểu sao cậu ta thốt ra được .”

Càng , giọng Hà Hinh Quân càng đầy uất ức.

“Tóm lại, em không muốn cạnh cậu ta nữa.”

Nhìn vẻ chán ghét của Hà Hinh Quân, tôi hài lòng gật đầu.

ngay , nếu không có hào quang nhan sắc, Tống Thịnh chẳng khác mấy thằng nhóc mắc bệnh tuổi dậy thì bình thường, ai thích nổi?

Ngay cả bình bay ngang mấy hôm nay cũng lén lút chê Tống Thịnh nhờn nhợt dầu mỡ.

Tôi nhấp ngụm trà, hỏi cô ta muốn với ai.

Bình bắt đầu đoán già đoán non:

【Tôi đoán là nam phụ học bá, hai đứng cạnh nhau đúng chuẩn trai xinh gái đẹp.】

【Nam phụ số ba cũng được , tuy chưa có đất diễn nhưng cũng cực kỳ điển trai, là kiểu nam sinh thể thao da ngăm nữa chứ.】

Nhưng Hà Hinh Quân mím môi cười, vẻ ngoài lúc nào cũng mạnh mẽ tự tin lại thoáng chút ngượng ngùng.

“Em muốn với bạn học Liêu Liêu.”

09

Bình bay ngang nổ tung.

【Tôi cứ tưởng nữ phụ thật sự không có cảm tình với nam chính nữa, ai ngờ chỉ là muốn xử tình địch trước thôi à.】

【Chiêu “muốn bắt thì thả” của nữ phụ này đỉnh thật 666】

Những bình khiến tôi cũng có chút lưỡng lự.

Nhưng nhìn vào ánh chân thành của Hà Hinh Quân, lòng tôi khẽ động, cùng vẫn gật đầu đồng ý.

Dù sao có tôi ở đây, cũng chẳng xảy ra chuyện được.

Hơn nữa bạn cùng của em gái tôi vốn cũng là con trai, đổi sang chỗ cũng không lo Tống Thịnh đến quấy rầy cậu ta.

khi Hà Hinh Quân quay lại lớp, tôi liền mở camera giám sát lớp học.

Tống Thịnh không đã đi đâu mất.

Chỉ Hà Hinh Quân đeo cặp đã thu dọn xong, ôm theo thùng sách đi đến cạnh em gái tôi.

Thùng sách rơi xuống đất tạo ra tiếng động cực lớn.

Em gái tôi đang bài bị dọa giật , ngẩng đầu lên.

Liền Hà Hinh Quân đang lạnh nhìn chằm chằm .

Em gái tôi sợ đến mức rụt vai lại, lập tức cúi đầu xuống.

Chỉ nghe Hà Hinh Quân quay sang Tống Thịnh vừa mới từ ngoài lớp bước vào :

“Tôi đã xin cô giáo đổi chỗ rồi, này cậu đừng quấy rối tôi nữa, nếu không mỗi lần gặp cậu tôi sẽ đánh một lần.”

Tống Thịnh tức đến bật cười.

“Nhóc con, em cùng với tôi này đang ở đâu không? Với lại tôi quấy rối em lúc nào?”

Hà Hinh Quân đảo .

“Thế thì mau cút xa tôi ra một chút có được không? Và nếu rảnh thì soi gương đi, nhìn kiểu đầu ngu ngu xem. Đừng có ‘nhóc con’ ‘nhóc con’ nữa, nhìn cậu như con rùa con ấy!”

Tống Thịnh há miệng, cùng chỉ nghẹn ra một :

“Tôi không thèm chấp với con gái.”

cậu ta bỏ đi, Hà Hinh Quân mới gõ gõ trước em gái tôi.

Em tôi ngẩng đầu lên, ánh đầy rụt rè nhìn cô ấy.

Hà Hinh Quân không thành thạo lắm dùng thủ ngữ ra hiệu với em tôi:

【Đừng sợ, này tôi là bạn cùng mới của cậu.】

Em gái tôi mím môi, viết một dòng chữ vào vở đưa Hà Hinh Quân xem.

Hà Hinh Quân lập tức viết lại một khác.

Em tôi liền thả lỏng, nở nụ cười ngọt ngào với cô ấy.

Chữ trong giám sát nhìn không rõ, may có bình bay ngang tường thuật lại:

【Cái cơ? “Tôi bạn cùng của cậu, này cậu dạy tôi thủ ngữ, tôi sẽ vệ cậu…”? Các chị ơi có nhầm không vậy, hai này chẳng phải tình địch sao?】

【Sao lại thế được, dù Hà Hinh Quân không thích nam chính nữa, thì cũng đâu cần tốt với em bối đến vậy? Tôi nhớ rõ trong nguyên tác, kể cả khi em bối chia tay nam chính, Hà Hinh Quân vẫn đi sỉ nhục cô ấy cơ .】

【Mấy chị em ơi, tôi vừa đọc lại nguyên tác đây. Nếu kiểu “đặc biệt đi học thủ ngữ mấy tháng chỉ để mắng nữ chính, khi nữ chính nghèo khổ thì ném cô ấy tấm thẻ vài triệu rồi cô ấy tránh xa nam chính, cùng khi bị nam chính lừa quay về nước thì điên cuồng trả thù nam chính” gọi là sỉ nhục thì tôi xin được bị sỉ nhục kiểu mỗi ngày luôn.】

【Hỏng rồi, tôi đáng yêu rồi nha…】

【Không phải giống với điển tích “Chim oanh hận trăng sáng chỉ chiếu khác” à?】

【Tình chị em lên ngôi đi, lần đầu tiên tôi nam chính thừa.】

Nhìn những bình túa ra như pháo hoa, tôi nhíu mày. Không hề vui.

Vì tôi luôn cảm , trên đời này không có cái gọi là yêu thích vô cớ.

Dù em gái tôi dịu dàng, xinh đẹp, hiểu chuyện, đáng yêu và ngoan ngoãn.

Nhưng.

cũng không thể là do khiến Hà Hinh Quân đột nhiên tốt với nó đến vậy.

Tối , tôi đến trường đón em gái về, dừng xe máy bên lề đường rồi dựa vào xe gọi điện trợ của .

Bên kia nhanh chóng bắt máy, giọng quyến rũ, uể oải vang lên.

“Tiểu thư của tôi ơi, cùng cô cũng nhớ tới tôi rồi à? Tôi cứ tưởng trong lòng cô chỉ cô em nuôi bé nhỏ của thôi chứ. Tôi hỏi cô này, chuyện bên nhà cô, cô chắc chắn muốn đến cùng à? Họ vẫn chưa là do cô đâu. Nếu bây cô dừng lại, vẫn kịp .”

Tôi im lặng một lúc, ngón tay vô thức sờ lên chiếc bật lửa trong túi.

Nhớ tới vẻ phồng má giận dỗi của em gái khi tôi hút thuốc, tôi vẫn nhịn được.

“Không có phải dừng cả. Ngay từ đầu tôi đã rồi, Liêu Liêu là giới hạn cùng của tôi, tôi không phép bất kỳ ai động tới con bé.”

Trợ thở dài.

“Được rồi, tiểu thư, cô sao thì là vậy. Cô muốn tôi nữa không?”

“Giúp tôi điều tra một .”

10

Tiếng chuông tan học vang lên, tôi đội mũ hiểm lên đầu.

Em gái tôi nhanh chóng đi ra.

Chỉ là khác với mọi khi, cô bé vốn hay đi một nay lại có thêm một thiếu nữ tóc dài đen nhánh, cao ráo đi cạnh.

tôi, em gái sáng rực lên, quay sang chỉ vào tôi với Hà Hinh Quân.

Hà Hinh Quân trầm trồ: “Ngầu quá.”

Em gái kéo tay cô ấy chạy lại chỗ tôi, dùng thủ ngữ :

【Chị, lát nữa có thể đưa cậu ấy về cùng được không? Hôm nay nhà cậu ấy không đến đón.】

Qua lớp kính mũ hiểm, tôi liếc nhìn Hà Hinh Quân.

Nhìn dáng vẻ có căng thẳng của cô ta, vốn dĩ tôi định từ chối.

Tùy chỉnh
Danh sách chương