Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Văn án:
Song phương thầm mến ngọt đến mức ?
Tôi đã thầm thích một người suốt mười năm.
Âm thầm đứng ngoài đám đông, cậu ấy tốt nghiệp, thi đại học, yêu người khác rồi lại chia tay.
Từng chút từng chút, tôi cậu ấy rời xa giới của mình.
Đến cuối , tôi quyết định buông bỏ.
nhưng cậu ấy lại chặn tôi góc tường, ánh mắt sâu thẳm, giọng nói trầm thấp…
“Em có muốn nghe phần câu chuyện từ phía anh không?”
…
Chương 1
【 ký của Kình】
Ngày 22 tháng 8 năm 2013
Hôm nay tôi vẫn như thường lệ, Phong vẽ chân dung cho người , tâm trạng cũng chẳng có gì đặc biệt.
Cho đến bất ngờ một chàng trai có gương mặt rất .
Lông mày cậu ấy sâu ánh mắt thì sáng, đường nét khuôn mặt trôi chảy, toàn thân như được một nghệ nhân bậc thầy tạc nên bằng từng nhát d.a.o tinh tế, đường nét rõ ràng, vừa tinh xảo lại vừa có chiều sâu đến mức khiến người không sao rời mắt.
Trông cậu có vẻ là khách du lịch, chỉ tình cờ đi ngang qua , vậy mà đủ khiến tim tôi khẽ động.
Về đến nhà, tôi không kiềm được, liền dựa theo ký ức mà vẽ lại gương mặt ấy.
Nhưng dù cố gắng , bức vẽ cũng chỉ giống được bảy tám phần.
Người học vẽ luôn yêu cái , mà cậu lại vừa khéo nằm đúng trong thẩm mỹ của tôi.
Tôi nghĩ, nếu cậu chịu làm người mẫu cho tôi vẽ thì tốt biết mấy.
【 ký của Tự Hoài】
Ngày 23 tháng 8 năm 2013
Phong có một cô bé.
Có bằng tuổi tôi.
Mùa hè này, ngày cô ấy cũng mang giá vẽ vẽ chân dung.
Tôi mãi mới nhận dạo này tôi đến ấy quá thường xuyên cũng có phần quan tâm đến cô họa sĩ nhỏ ấy quá nhiều.
Ngay cả chính tôi cũng không hiểu sao.
Có là quá rảnh rỗi chăng.
Cô ấy vẽ rất chăm chú, đến mức chưa từng để ý đến tôi.
Mỗi dòng người thưa dần, cô sẽ lấy một cây xúc xích nhỏ, đem cho mèo hoang lông vàng trắng ăn.
Cô nhẹ nhàng xoa đầu nó.
À… tôi thật muốn hóa thành mèo đó.
Không phải muốn được cô ấy vuốt ve, mà chỉ đơn giản là tôi không muốn làm người nữa .
【 ký của Kình】
Ngày 30 tháng 8 năm 2013
Hôm nay là ngày cuối tôi Phong vẽ, trong lòng vẫn còn bàng hoàng.
tôi thật không ngờ lại có thể lại chàng trai hôm trước.
Cậu xổm xuống, cúi đầu chăm chú cho một mèo hoang ăn.
Ánh mắt cậu ấy dịu dàng, trong mắt còn lấp lánh những tia sáng nhỏ.
Khung cảnh đến mức khiến tim tôi khẽ run .
Tối về nằm trên giường, tôi vẫn không tài quên được hình ảnh đó.
Tôi nghĩ, người thích mèo chắc hẳn sẽ không xấu xa đâu được nhỉ?
Không biết sau này, chúng tôi còn có cơ hội lại không?
Có là… không rồi.
【 ký của Tự Hoài】
Ngày 30 tháng 8 năm 2013
Hôm nay hình như cô ấy ngẩng đầu tôi rồi.
Để tránh ngượng, tôi giả vờ xuống cho mèo ăn.
Hy vọng cô ấy không phát hiện .
này là khu du lịch nổi tiếng, người địa phương cũng hay đến dạo.
Tôi không phải ai mà cố tình đến đây đâu.
Chỉ là… phong cảnh thật sự rất mà .
Ngày 31 tháng 8 năm 2013
Hôm nay cô ấy không đến.
Chắc là đang chuẩn bị khai giảng cho ngày mai.
Thật hối hận, cả một mùa hè trôi qua vậy mà tôi không nói với cô ấy được một câu , không nhờ cô vẽ cho một bức tranh, thậm chí còn chẳng có nổi cách liên lạc.
Chỉ một ngày không cô, lòng tôi đã bồn chồn khó chịu.
Nghĩ đến việc có từ nay sẽ chẳng còn lại nữa, tôi càng thêm bực bội.
Có tôi chỉ quen .
Chỉ đơn giản cô ấy vẽ , người cũng tốt, nên sinh chút thiện cảm .
Không có ý gì khác cả.
Thật đấy.
【 ký của Kình】
Ngày 1 tháng 9 năm 2013
Hôm nay là ngày khai giảng cấp ba, tâm trạng tôi khá thản.
Tôi được xếp học lớp với Tống Cẩn Nhan một người bạn thân từ hồi tiểu học Cố Chi Hành người hàng xóm lớn tôi.
Thật tốt vẫn có thể như trước đây.
Trong lớp, mọi người ríu rít bàn tán về một người tên là “ Tự Hoài”.
Nghe nói cậu là thủ khoa của kỳ thi tuyển sinh thành , toán vật lý đều đạt điểm tuyệt đối, còn giành được huy chương vàng Olympic Tin học quốc gia, lại trai, gia cảnh giàu có…
Mỗi trường đều có những nhân vật tiêu điểm như , tôi cũng chẳng mấy quan tâm.
Chỉ hơi tiếc một chút, nếu may mắn, tôi không chừng có thể lại chàng trai Phong mùa hè vừa rồi thì sao?
, bỏ đi.
Là một học sinh, nhiệm vụ của tôi là chăm chỉ học hành, sau này thi vào một trường đại học tốt.
【 ký của Tự Hoài】
Ngày 1 tháng 9 năm 2013
Khai giảng thật khiến người phiền lòng.
Nhưng tôi cô họa sĩ nhỏ cổng trường, bầu không khí quanh đây bỗng trong lành hẳn.
Nghe cậu trai đi bên cạnh cô ấy là “ Kình”.
Tên thật đơn giản mà dễ nghe.
Tôi nên cô ấy đây?
“ Kình” thì có vẻ hơi trang trọng.
Còn “Tiểu Kình”, “A Kình”, hay “Kình Kình” thì… hơi ngại.
Có phải đợi thân thiết hơn mới được.
[Kình: Cá voi]
Tạm thời, cứ cô ấy là “bạn học Cá Voi” vậy.
Thật vui chúng học một trường, Cá Voi à.
Chúc cậu khai giảng vui vẻ.
【 ký của Kình】
Ngày 2 tháng 9 năm 2013
Hôm nay trường tổ chức họp toàn khối, tâm trạng tôi khá rối bời.
Buổi họp dài lê thê nhàm chán, tôi chỉ chống cằm, ngẩn người vào sau gáy bạn học phía trước.
Cho đến thầy hiệu trưởng tuyên bố mời học sinh mới tiêu biểu là Tự Hoài phát biểu.
Tôi ngẩng đầu theo, chỉ là để tỏ tôn trọng.