Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 2
ngờ, chỉ liếc ấy khiến tôi sững người ngay tại chỗ.
Trên bục kia, rõ ràng là chàng trai tôi gặp ở phố Phong Bình kỳ nghỉ hè!
, chúng tôi vẫn còn có thể gặp lại.
, cậu ấy chính là Tự Hoài.
Không chỉ đẹp trai, mà còn xuất sắc đến thế.
Nhịp tim tôi bỗng đập loạn, không dám thêm, chỉ đợi đến khi biểu kết thúc lấy hết can đảm liếc lên lần nữa.
Hình ánh chúng tôi chạm nhau không trung thoáng qua một giây rồi cậu nhanh chóng dời đi, chắc chỉ tình cờ sang hướng này thôi.
Tôi thấy tay đang cầm micro của cậu khẽ run lên, rất nhẹ, đến mức không biết có phải là tôi hoa hay không nữa.
Hạng toàn khối cũng biết hồi hộp ?
Dễ thương quá đi mất… Tôi không kìm được mà nghĩ vậy.
Người ta , con trai sẽ thích đó vì thấy người đó đáng thương, còn con gái thích đó là vì thấy người đó dễ thương.
Có thể kết luận vậy là hơi vội, tôi tám phần là… thích Tự Hoài rồi.
【Nhật của Tự Hoài】
2 tháng 9 2013
nay tôi phải lên bục biểu với tư cách đại diện .
bài diễn văn c.h.ế.t tiệt đó, viết chán đến mức thà rằng tôi tự còn hay hơn.
Ban đầu tôi chẳng thấy gì to tát, vừa nghĩ đến việc Tô Kình cũng đang ở dưới sân, tôi chỉ độn thổ cho xong.
Xong rồi xong rồi.
Liệu cô ấy có thấy tôi quê mùa không?
Có thấy tôi đúng là một tên mọt sách không?
Suốt cả cô ấy chẳng tôi lấy một .
Tôi dùng ánh đục thủng chỗ cô ngồi, vậy mà cô vẫn cúi đầu.
bài biểu này thật sự nhàm đến thế ?
Đến cuối, cuối cùng cô ấy cũng rộng lượng ban cho tôi một ánh .
A a a chúng tôi nhau rồi!
Tự nhiên tim tôi đập loạn, tay run bần bật.
Mất mặt quá… tôi lại vội quay mặt đi.
Ờ, tôi chỉ là đang giao lưu ánh với khán giả ở các hướng khác nhau, đó là kỹ năng cơ bản của người diễn thuyết mà.
Trời ơi, thật xấu hổ. này bắt tôi biểu nữa, tôi định không làm!
Cá Voi ơi, chúc cậu thứ hai đi học thật vui.
…
【Nhật của Tô Kình】
9 tháng 9 2013
nay trường tổ chức hoạt động câu lạc bộ, tâm trạng tôi thật rối bời.
Dạo đây, tôi có thích một người, tạm gọi là bạn học Y đi.
Y, là ẩn số chưa xác định, là giá trị còn chờ kết quả, là một kết cục chưa biết trước.
họp của khối vào đó, tôi luôn vô thức để ý đến mọi liên quan đến bạn học Y.
Cậu ấy học khác lớp, bình thường chẳng có cơ hội , số lần tình cờ gặp cũng rất hiếm.
Có nhiều bạn nữ thích cậu ấy, đề tài về cậu lúc nào cũng rôm rả.
Nhờ vậy, tôi chẳng tốn chút công sức nào cũng biết cậu ấy thích chơi tennis và dự định sẽ tham gia câu lạc bộ tennis.
Tôi được đến cậu ấy hơn, vào phút chót đã sửa lại đơn đăng : từ Câu lạc bộ Thư pháp chuyển sang Câu lạc bộ Tennis.
Từ sáng tôi đã háo hức mong đến hoạt động giờ học.
đến khi thật sự có mặt ở sân tennis, tôi hiện: những cô gái đến vì Y nhiều vô kể, chỉ riêng Y là không thấy đâu cả.
Mọi người bắt đầu bàn tán ồn ào, tin đồn sai bét, có người bảo Y chuyển sang Câu lạc bộ Thư pháp, là vì ở cạnh hoa khôi Dư Minh Mị.
Hai nhà họ vốn là chỗ quen thân, lớn lên cùng nhau, tình cảm rất tốt.
Là câu lạc bộ Thư pháp!
lòng tôi vừa hối hận vì mình đã dư hơi mà sửa đơn, vừa tự nhủ: Dù không sửa cũng có ích gì đâu?
Y đã có người mình thích rồi.
Đúng thế, người cậu ấy giỏi , tỏa sáng đến vậy đương nhiên phải xứng đôi với một cô gái hoàn hảo trên mọi phương diện.
Còn tôi… học lực tầm thường, bình thường đến chẳng để ý, lại còn trầm tính, có thể lọt vào cậu ấy được.
cây vợt và bộ đồng phục tennis tinh, tôi chỉ thấy mình giống một kẻ ngốc buồn bã, mọi việc làm đều vô nghĩa.
Đúng là ảo tưởng, nằm mơ giữa ban , ếch ngồi đáy giếng với tới thiên nga.
May mà có Cố Chi Hành cũng ở câu lạc bộ, ít tôi vẫn còn có người để .
【Nhật của Tự Hoài】
10 tháng 9 2013
khi khéo léo dò hỏi, tôi biết Cá Voi sẽ tham gia Câu lạc bộ Thư pháp.
Vậy tôi cũng đăng luôn.
Tennis là vùng an toàn của tôi.
với tư cách là một thanh niên thời đại , tôi phải dám thử điều mẻ, bước khỏi vùng an toàn chứ!
Thế là tôi háo hức chờ đợi đợi mãi đến khi thầy giáo điểm danh xong, tôi vẫn không thấy Cá Voi đâu cả.
Nghe bạn thân của cô ấy trò , tôi biết: hóa cô ấy đã đổi sang Câu lạc bộ Tennis, lại còn đi cùng Cố Chi Hành.
Ha, là Cố Chi Hành.
Chính là cậu con trai đi cùng Cá Voi khai giảng đó.
Không đẹp bằng tôi, thành tích chắc chắn cũng chẳng bằng, dù tôi là hạng khối cơ mà.
Chắc chỉ là bạn bè thôi, Cá Voi chắc chắn không thể thích cậu ta được.
Ừ, định là vậy.
Rồi Dư Minh Mị lại mò đến bắt , mượn cây bút lông tôi chuẩn bị cho Cá Voi.
Tôi quyết không cho.
Cô ta thật phiền c.h.ế.t đi được, cứ hồn ma vất vưởng quanh tôi thế không biết!
Tôi thật hối hận.
Con người ta đúng là ở yên vùng an toàn của mình.
Cá Voi, chúc cậu vui vẻ sinh hoạt câu lạc bộ nhé.
Hy vọng này tôi có thể dạy cậu chơi tennis.
【Nhật của Tô Kình】
15 tháng 10 2013
nay tôi lại gặp bạn học Y, lòng thấp thỏm không yên.
Không biết từ bao giờ, bạn học Y thường xuyên đi ngang qua cửa lớp tôi.