Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tim ta bỗng nhiên lại đập hẫng một nhịp,
Hắn tự hỏi tự trả lời: “Chắc chắn là vậy, ngươi là người nhỏ mọn nhất, không bao giờ chịu để người khác nói mình không tốt.”
Ta: “……Ngươi mới nhỏ mọn, cả nhà ngươi đều nhỏ mọn!”
Hắn: “Lại đây lại đây, bây giờ ta nói lại hai câu cuối cho ngươi nghe, lúc đó ta còn nói với Lý Hy Vi…”
Hắn còn chưa nói hết câu, bên ngoài đột nhiên vang động lạ, tiếp đó là đ//ánh nhau, đó, không biết ai đã hét một “Ly Vương phản ”
đó, cả chìm trong hỗn loạn.
đao kiếm, hò hét ch//ém gi//ết, la hét thất thanh, liên tục vang .
Ta đứng dậy, thấy đã bao vây lớp trong lớp ngoài.
ở phía Đông hoàng , có bao vây nhanh như vậy, xem ra là đi từ Đông.
Y chĩa kiếm về phía Tiêu Kỳ Cảnh: “Chất tử à, hoàng vị này ngươi ngồi gần năm , nên đến lượt ta !”
Tiêu Kỳ Cảnh tức điên , hắn gh//ét nhất là người khác ngắt lời.
phản không được.
thế, hắn bực bội gầm với Tiêu Việt Ly: “Hoàng thúc, mẹ nó chứ, ngài phản có đợi trẫm nói xong lời âu yếm với Hoàng không! Trẫm bây giờ mà không nói xong, lát nữa trẫm ch//ếc sao!”
Tiêu Việt Ly: “……”
Tiêu Việt Ly cười khẩy: “Có tình cảm gì đâu mà nói, ngươi có biết sao binh lính của vương có nhanh chóng tiến mà không gặp chút trở ngại nào không? Chính là Hoàng của ngươi đã đưa lệnh bài Đông của ngươi cho vương. Lúc Hoàng của ngươi đưa lệnh bài cho vương, còn nói với vương là, ngươi ‘không được’.”
Ta: “?”
Ta: “!”
Ta: “……”
Ta xong đời .
Tiêu Kỳ Cảnh quay đầu liếc ta một cái, nhếch mép, nói với Tiêu Việt Ly: “Hoàng thúc, có khả năng nào, tấm lệnh bài Đông đó là trẫm đưa cho ngài không?”
Tiêu Việt Ly: “……”
Tiêu Việt Ly bỗng trợn trừng mắt: “……Dụ ta bẫy?”
Giây lát, có lẽ là nhớ ra Cấm vệ quân trong hoàng không nào địch nổi đội quân Bắc Cảnh Thiết Kỵ mà y trấn thủ ở biên cương Ly Bắc, y lại cười: “Vậy phải xem ai mới là người chui bẫy, chất tử, đám gối thêu hoa trong của ngươi, một binh lính của vương có đ//ánh mười tên.”
Thế , y vừa dứt lời, một mũi tên dài đã lao nhanh, mạnh, chuẩn xác găm thẳng tim y.
Nương ta đứng lưng hắn, tay cầm nỏ, lưng bà, là đội quân Nam Cương Khinh Kỵ đã cùng bà và cha ta chinh chiến nhiều năm
Nương ta đến , càng hỗn loạn hơn.
Ta vội tóm lấy Tiêu Kỳ Cảnh, nhanh chóng chạy theo đường khác, đừng để hắn thương long , đến lúc đó ta lại phải chăm sóc hắn.
Tiêu Kỳ Cảnh vừa ta kéo chạy, vừa tra hỏi: “Ngươi nói với Tiêu Việt Ly là trẫm ‘không được’?”
“Ta không có!”
Hắn: “Ngươi có phải vẫn còn tình cảm với Tiêu Việt Ly không?”
Ta: “……”
Tình cảm cái quái gì, ta mà có tình cảm với kẻ năm đó muốn gi//ếc cả ta, đầu ó//c ta úng nước à!
Phải, không sai.
Năm đó ở Quân Sơn, con sói kia chính là do Tiêu Việt Ly thả .
đó, sức khỏe Tiên đế đã ngày một sa sút, Tiêu Việt Ly muốn có được hoàng vị, trở ngại duy nhất chính là Tiêu Kỳ Cảnh.
cần được Tiêu Kỳ Cảnh, hoàng vị chắc chắn sẽ thuộc về Tiêu Việt Ly.
muốn Tiêu Kỳ Cảnh ở Thượng Kinh mà không ai hay biết không dễ dàng, thế để Tiêu Kỳ Cảnh ch//ếc trong bụng sói dễ hơn nhiều.
là y có lẽ không ngờ, ta lại đuổi theo con nai đến bên cạnh Tiêu Kỳ Cảnh, cứu Tiêu Kỳ Cảnh, còn kéo dài thời gian đến Thái chạy đến, y đành giả vờ cứu hai đứa ta.
Nếu không, y sẽ không yên thân
Mấy năm nay ta lấy cớ “trả ơn cứu mạng” của y để giả vờ thân thiết, chính là muốn lấy được bằng chứng y muốn phản.
lần thất bại đó, y đã vô cùng cẩn trọng, Tiên đế qua đời, y tự xin đến Ly Bắc để tránh họa.
Nuôi dưỡng lính riêng, giấu giếm không báo.
Cho nên, mấy tháng trước, ta muốn đến Ly Bắc, là muốn y ở Ly Bắc mà không ai hay biết.
là không đi được, Tiêu Kỳ Cảnh chặn đường.
Tiêu Kỳ Cảnh sớm đã muốn Tiêu Việt Ly, vậy, dứt khoát nhân danh Tết Trùng Dương, triệu Tiêu Việt Ly về, đ//ánh một trận.
Tiêu Việt Ly muốn đ//ánh Tiêu Kỳ Cảnh một đòn bất ngờ, nên về đã mang theo binh mã của Ly Bắc, để tiện làm một trận với Tiêu Kỳ Cảnh.
Con nhóc Tứ Hỉ kia lúc ta và Tiêu Kỳ Cảnh hoán đổi linh hồn, đã kể cho Tiêu Kỳ Cảnh biết chuyện ta muốn đến Ly Bắc Tiêu Việt Ly, hai đứa ta muốn giảm bớt tổn thất do Tiêu Việt Ly phản gây ra, nên Tiêu Kỳ Cảnh đã dứt khoát bảo ta đưa lệnh bài Đông cho Tiêu Việt Ly.
Tiêu Việt Ly, cái tên khốn kiếp này, ta đã cho y cơ hội ch//ếc trước , y trước ch//ếc còn muốn hại ta một vố.
12.
y hại ta một vố, mà Tiêu Kỳ Cảnh đã ngày không thèm để ý đến ta.
Ta ngồi một mình trước Trường Cực mắng Tiêu Kỳ Cảnh, Phúc đi ngang qua, lại quay trở lại.
Ngăn ta lang bạt giang hồ, bây giờ còn không thèm để ý đến ta, ta phải hưu hắn!
Phúc cẩn thận nhìn ta nói: “Hoàng nương nương, ban đầu Bệ hạ ngăn cản người đến Ly Bắc, là ngài ấy không muốn người xảy ra chuyện.”
Ta phỉ: “Lúc đó hắn có biết ta đến Ly Bắc là để Ly Vương đâu.”
Phúc nhìn ta bằng ánh mắt “bó tay”: “Bệ hạ đúng là không biết người đến Ly Bắc để Ly Vương, ngài ấy thậm chí còn nghi ngờ người đi bỏ trốn cùng Ly Vương.”
Ta: “?”