Tôi sinh ra đã có bát tự nhẹ. Hồi nhỏ, để sống sót, tôi đã đính ước với một pho tượng thần.
Hai mươi năm trôi qua, mọi người đều quên mất chuyện này.
Cho đến một ngày nọ, người tôi thầm yêu tỏ tình với tôi.
Đang định đồng ý thì trước mắt đột nhiên hiện lên một dòng chữ chạy.
[Cảnh báo: Còn mười giây nữa nam quỷ sẽ xuất hiện.]
[Phim kinh dị đúng là không có người qua đường nào chết oan uổng, kết âm hôn rồi mà còn dám yêu đương.]
[Miếu âm linh thiêng nhưng sát khí cũng nặng, không giữ lời hứa sẽ bị phản phệ, nhắc nhở các bé đừng tùy tiện khấn bái.]
[Á á á, nam quỷ có phải đang đứng sau lưng cô ấy không!]
Tôi rùng mình, theo bản năng đưa tay ra sau lưng vớ một cái.
Trong không khí, hình như chạm phải thứ gì đó.
Giây tiếp theo, dòng chữ chạy trước mặt tôi biến thành một hàng dấu hỏi.
[Khoan đã, cô gái này đang làm gì vậy?] [Nếu không buông tay, Quỷ Vương sẽ bị cô ấy sờ đến lên mất…]