Cô gái “bạch nguyệt quang” mà bạn thân tôi thích bị một học sinh nghèo nhìn trộm váy.
Để dằn mặt, cậu ta tát thẳng vào mặt học sinh nghèo đó năm cái liền ngay giữa nhà ăn.
Cậu học sinh nghèo kia mắc hội chứng thở quá nhanh – kiểu hyperventilation gì đó. Vì quá kích động nên phát bệnh luôn tại chỗ.
Tôi đang định gọi 115 thì bỗng nhiên thấy dòng chữ chạy hiện ngay trước mắt.
Cái con nữ phụ này là người hay quỷ vậy?
Chỉ vì nam chính là người duy nhất trong lớp không nịnh bợ cô ta, mà cô ta vu khống người ta nhìn trộm váy à?
Thật ra nam chính chỉ cúi xuống nhặt bút thôi… Cậu ấy chỉ có đúng một cây bút đen đó thôi mà!
Còn nam phụ thì đúng kiểu siêu hống hách. Cứ đánh đi, đợi nam chính vì thở quá nhanh mà ngất xỉu, rồi ngã cầu thang, chấn thương thùy trán.
Sau đó đổi tính cách hoàn toàn, hắc hóa, trả thù kiểu diệt cả nhà luôn cho mà xem.
Tôi sững lại.
Dòng chữ vẫn tiếp tục hiện ra.
Thật ra cô bạn thân định gọi xe cấp cứu đấy, nhưng không kịp rồi. Khi bị thở quá nhanh, cần cho cậu ấy hít lại carbon dioxide. Phải giúp cậu ấy tìm túi giấy…
Chưa kịp đọc hết, tôi đã lao tới túm lấy cậu học sinh nghèo, bịt chặt miệng cậu ấy.
Không phải cần carbon dioxide sao? Hít đi, cậu nhóc!