Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Vừa nói vừa đập đùi bôm bốp, còn gào khóc nức nở!

Thiệt , đừng nói người ngoài, ngay cả tôi cũng sững sờ đứng hình. Cái đây? Tính giở trò “trà xanh khóc lóc biểu diễn” ?

Tốt thôi! Máu tôi cũng đã sôi từ lâu, lần này tiện thể xả hết uất ức mấy năm khỏe !

“Hiền , con làm cái ? Sao đánh cả chị con? Chị mấy năm khổ sở lắm, còn nuôi ba đứa con nhỏ , con cũng nhường nhịn chị một chút chứ!”

9

rồi , con cũng quá đáng quá rồi! Ngày xưa nếu không chị con nghỉ sớm, thì làm sao lượt con được đi chứ? mình ngày xưa nghèo lắm, nếu chị con cũng đại thì phiên con nổi !

kiếm được chút tiền rồi thì quay lưng người , xem thường chị em ruột thịt hả? tiền chối bỏ cội nguồn hả con?”

Vừa nói, bà cô cả cô hai tôi vừa đỡ chị tôi dậy vừa thay phiên công kích tôi tấp!

Tôi sáng mắt ra rồi! Vừa kéo con gái gần, dặn con đi chỗ khác chơi yên, rồi tiện tay nhắn chồng – đang đi siêu thị – bảo quay ngay.

“Cô cả, cô hai, con thật sự không hiểu mấy lời hai cô nói . Hồi xưa chị con nghỉ chẳng vì dính vào đám đầu trộm đuôi cướp ngoài đường, bị trường phát hiện rồi đuổi ?

Lúc , con nhớ rõ lắm nha – hai cô sợ mang tiếng đến con cái mình, ra đường còn không dám nhận chị con người !

sao? Máu mủ trào dâng hả? Hay thiệt! Thương người quá trời ! Thôi được rồi, con đứa vô ơn, trọng giàu khinh nghèo ! Không nói bao lì xì năm , tiền con tự lấy được. Nhưng nhắc chút vụ mấy năm trước, lúc con chị cướp hơn tám trăm của con.

thấy gia cảnh cũng khó khăn, tám trăm thôi , đâu nhiều. Hai cô tốt bụng , trong hai cô trả giúp con đi ha? Con thì hơi tính toán chút, hai cô cũng thấy rồi .

Chị con khó khăn, hai cô thương chị quá trời, thì trả giùm đi ấm lòng nghĩa ! còn khoản ba chục triệu chị ấy nợ con .

hình kinh tế của chị ấy chắc trả không nổi, chi bằng hai cô giúp trọn đạo thương người đi nha?”

10

Tôi vừa nói vừa quay sang nhìn cô cả cô hai, mặt tỉnh bơ chân thành không tả.

Cô cả cô hai lập tức đơ mặt, quay sang nhìn nhau một cái đầy ngượng ngập, rồi hẹn trước, mỗi người lùi hai bước, rút chân khỏi chiến trường.

“Hiền , con nói kỳ con, dù tụi cô cũng chỉ cô của con thôi , này nội bộ con, con chị con tự giải quyết mới chứ, không cô hai?”

Cô cả lanh lẹ chối bay trách nhiệm, cô hai nghe cũng gật lấy gật để: “ , , trong , tự giải quyết đi tốt nhất, không chị Sáu?”

Vừa dứt lời, cô hai còn tiện thể đẩy mẹ tôi – người đang đứng mặt mày xám ngoét – ra làm bia đỡ đạn, rồi cả hai lập tức kiếm cớ chuồn lẹ, không ngoái đầu.

Mọi người xung quanh thấy hình cũng chẳng dám chen vô , nói vài câu khách sáo rồi lần lượt tản ra hết, chỉ còn mẹ tôi đứng trơ giữa phòng.

, nước này rồi, tính sao? Con nói thẳng, từ sau con không đứa chị nào . Sáu trăm tiền lì xì hồi nãy con cũng lấy rồi. Hôm con trước, bữa nào rảnh con ghé thăm sau.

, từ trở đi, nếu bả mặt thì nói trước dùm con một tiếng. Bả ở đâu thì con không mặt. Còn nếu cố bắt con bả giáp mặt, thì con xin phép… không .”

Tôi giận không tả nổi. Lần này tôi đã cố tránh rồi, cố ý đổi , thế vẫn đụng mặt chị tôi. , khỏi cần nghĩ cũng biết đứng sau sắp xếp – tôi chứ !

Mẹ tôi vừa nghe xong, sắc mặt lập tức biến đổi, nặng mưa giông kéo .

Tùy chỉnh
Danh sách chương