Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nói là nói .
tay Tề Tiêu lại tiếp tục đưa , định chạm môi Tú Tú.
“Ồ?”
“ nữa?”
Tôi vừa định vung tay tát thẳng mặt thì Tú Tú đã tôi lùi lại nửa , trong mắt mang theo nụ cười lạnh:
“Tề Tiêu, vì cậu thích tôi, cậu có thể ép buộc tôi à?”
Một câu nói ra, tôi lẫn đám chữ bay đều nín thở.
Sắc mặt Tề Tiêu trầm xuống:
“Cậu lại đang giận dỗi cái nữa đây?”
“Giận?” – Tú Tú cười khẩy – “Trước khi đổi chỗ, tôi đã nói rõ với cậu — có chuyện thì đợi sau kỳ thi đại học hãy nói. cậu thì ? Không thèm để tâm, cứ thế tôi lùm cây. Tôi cậu, nếu hôm nay dì Lệ không kịp đến, cậu định làm tiếp?”
Tề Tiêu nghẹn họng, im lặng.
Lúc sau, cậu lầu bầu đầy khó chịu:
“Tụi là một đôi, thân mật chút cũng có đâu?”
“Tôi chưa đồng ý làm bạn gái cậu.”
“Và kể là người yêu thật đi nữa, cậu cũng không có quyền tùy tiện lôi tôi chỗ vắng vẻ .”
Trong mắt cô toàn là sự thất vọng:
“Tề Tiêu, tôi có cảm tình với cậu, thứ nhất, cậu không x.úc p.hạ.m dì Lệ. Thứ hai, cậu đem cái trò thấp kém đó ra làm ‘gia vị tình yêu’ thì càng đáng thất vọng. vì sợ bạn bè chê cười cậu cưỡng ép tôi? gọi là thích ?”
“Dì Lệ, đi thôi.”
Không đợi Tề Tiêu kịp tiếng, Tú Tú đã dứt khoát tôi rời đi.
Phía sau vang tiếng gào điên cuồng của cậu :
“Thẩm Tú Tú! Mẹ kiếp, đừng có hối hận!”
người cô run .
Nước mắt trào ra, giọt lớn rơi xuống không ngừng.
Thấy tôi lo lắng , nó liền cố gắng nở một nụ cười cứng cỏi:
“Dì nói , con là đứa lý trí nhất, dì đừng lo. Con chịu được, cũng buông được.”
“Cục cưng đáng thương của dì…”
Tôi ôm chặt lấy nó, lòng đau nhói.
Nó và Tề Tiêu là thanh mai trúc mã, giờ dứt khoát đoạn tuyệt, nỗi đau kia hẳn là tận xương tận tủy.
tôi tin…
Con nhất định sẽ ra khỏi bóng tối, và ngẩng đón lấy ánh sáng phía trước.
…
Tú Tú hoàn toàn cắt đứt với Tề Tiêu.
Con dồn toàn bộ tâm sức việc học, chẳng mấy chốc lại trở top 3 của khối. Tề Tiêu thì để trả đũa, lần lượt quen hết bạn nữ này đến bạn nữ khác.
Mấy dòng chữ bay thì… miệng đứa nào đứa nấy ngọt rót mật.
Chửi rủa tổ tông nhà họ Tề không sót một đời.
Tôi thì thấy… khoái chí vô .
Đêm đông dài đằng đẵng, tan học muộn, tôi và Tú Tú nhau đi bộ khu căn hộ. Tôi cố ý :
“ buồn không con?”
“ cơ?”
Nó nghiêng tôi, mặt nhăn quả khổ qua:
“Nãy giờ con đang nghĩ bài toán vật lý khó nhằn, dì nói thế?”
“Dì định Tề—”
“Suỵt!”
Nó bỗng tôi chạy vụt một góc tối ven đường.
Ở ngõ, Tề Tiêu xuất hiện một cô gái, tay trong tay. Vì ở khá xa nghe không rõ họ nói , thấy cậu ép cô gái tường, nâng cằm cô hôn không chút do dự.
“Đừng .”
Tôi lập tức đưa tay che mắt Tú Tú lại.
Sợ con trúng cảnh này lại mọc lẹo mắt.
“Không đâu dì.”
Nó khẽ lắc , cũng không gỡ tay tôi ra.
thở ra một hơi thật dài, bật cười khẽ:
“Hồi mới dứt khoát với cậu , thỉnh thoảng con tự nghi ngờ không biết có phải do quá nhạy cảm mới thành ra hay không. giờ thì rõ … bản chất của cậu vốn dĩ là hời hợt, lăng nhăng. Không phải lỗi của con.”
Haiz…
Nó nghĩ thông được thế thì tốt .
Cái gai cắm sâu trong lòng cuối cũng hóa thành buông bỏ.
“Phổi hai đứa kia chắc tốt lắm ha.”
Tôi che mắt đến muốn mỏi tay tụi nó vẫn quấn lấy nhau chưa chịu dứt. Tú Tú gỡ tay tôi ra, bật cười:
“Để con.”
Nó tôi ra khỏi chỗ nấp.
“Rình tôi à?”
chớp mắt, Tề Tiêu đã phát hiện ra hai chúng tôi.
Cô gái đi hoảng hốt nép sau lưng hắn, hắn thì uể oải giơ ngón tay ngoắc ngoắc phía Tú Tú:
“Biết sai thì lại đi.”
Dòng chữ bay lại đồng loạt c.h.ử.i hắn té tát.
“Anh Tiêu, nếu cô ấy lại thì em phải làm đây?”
Giọng cô gái non nớt, mang theo tủi thân.
Tú Tú bật cười: “Ừ nhỉ, cô ấy thì tính ?”
“Chơi cho vui thôi.”
“Cậu không thích thì tôi đuổi cô đi.” Tề Tiêu đáp.
Cô gái đứng hình.
Tôi cũng kinh hãi chẳng kém.
Trước giờ nghe loáng thoáng chuyện ba mẹ Tề Tiêu có cuộc sống riêng tư khá phóng túng, không ngờ “con nhà tông” lại phát huy sớm thế này — tuổi chưa bao nhiêu đã học đủ các chiêu trò trăng hoa?
“Xin lỗi nhé, tôi tình cờ đi ngang qua thôi.”
Tú Tú mỉm cười gian xảo.
Mặc cho ánh mắt giận dữ u ám của Tề Tiêu, nó vẫn vui vẻ tôi đi thẳng. Mới được vài , nó lại, nhếch mép :
“À này — cậu thích trai tệ thiệt hả?”
Cô gái bật khóc, bỏ chạy.
“Không khí tối nay ngọt thật đó.”
“ cũng sáng ghê.”
Tú Tú chẳng buồn lại Tề Tiêu lấy một lần, vừa tôi chạy lon ton nhà, vừa hí hửng :
“Dì thấy con có ngầu không?”
Tôi không chần chừ, giơ thẳng ngón cái:
“Con vừa cứu một cô gái vô tội thoát khỏi tay tên tệ bạc, công to đó nha!”
Nó cười toe.
Tôi xoa con :
“ thôi, dì cho con ăn gà rán bù nè!”
Ngoài cửa sổ, gió Bắc rít cơn.
Đúng lúc đồ ăn giao tới thì Thẩm Dữ Thu cũng đến, mang theo hơi lạnh của đêm đông.
Tay xách theo xiên nướng và trà sữa.
“Woa trời ơi!”
Mắt Tú Tú sáng rực, một chú cún con lon ton chạy lại gần ba :
“Không ai hiểu con gái của bằng ba yêu!”
“Lẻo mép.”