Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8 - hoàn

Mẫu thân bộ không nghe thấy, liền kéo ta đi.

Ta lại quay nhìn Quân Châu đang lặng lẽ đứng một bên, ánh dõi theo ta.

Ta ngập ngừng: “Mẹ, con có thể về thăm nhà bất cứ lúc nào chứ?”

“Đương nhiên . cần có ta đâu, nơi đó chính là nhà của con.”

Ta chậm rãi buông tay mẹ ra, chạy đến chỗ Quân Châu.

Trên gương mặt luôn lạnh lùng kia, lúc lại hiện lên một nụ cười dịu dàng đến kỳ lạ.

Ta lấy hết dũng khí, ngẩng :

ra, ta là một hiệp miêu hành tẩu giang hồ. Trong một đêm trăng thanh gió mát, ta phát hiện một con hổ có cánh, cô độc tịch mịch. Thế là ta quyết định ẩn lui, kể từ nay nhiệm vụ của ta là để hắn không còn cô độc nữa.”

Một tháng sau, ta Quân Châu về thăm rừng. 

Lần mẫu thân lại nhặt thêm một đứa con nữa.

một đứa thôi, nhưng lại là một con gấu lớn.

Ta bắt cảm thấy nguy cơ bị thất sủng.

Cũng may, người bạn đời của ta là một kẻ mà khi ta hỏi: “Ta gấu , ai đáng hơn?”

Hắn không chút do dự trả lời: “Là ta.”

Ta nghĩ, kiếp của ta, cũng không uổng.

là Thao Thiết lại tiếp tục phát điên lần nữa.

Phiên Ngoại – Nhật Ký Tiểu Quất 

1

Mười năm sau, ta Quân Châu cũng chính thức gia nhập đội ngũ “nhặt con”.

Kết quả là, ta nhặt một đứa bé loài người.

Hình như có gì đó sai sai.

Đối mặt đôi ngây thơ mà ngu ngốc của đứa trẻ, ta đành cứng bừa:

“Con người… con người cũng là con ruột của ta mà.”

Đến giờ phút , ta cuối cũng hiểu nỗi khổ của mẫu thân năm xưa, khi cố gắng chối bỏ sự rằng “ta không phải hổ”.

Ta vắt óc tìm lời giải thích:

“Con xem, con có con , ta cũng có con. Con có một miệng, ta cũng có một mà…”

“Nhưng con người thì không có đuôi, còn cha mẹ đều có…”

Ta cứng họng, quay sang trừng nhìn Quân Châu.

Hắn lập tức hiểu ý, nghiêm túc bổ sung:

“Bảo bối à, ra hồi con có đuôi đó, là cha không cẩn thận mất .”

Đứa sững sờ. 

Sau đó khóc òa lên:“Không sao đâu ạ, con biết cha không cố ý mà.”

Thế là, cuối cũng chịu tin, đúng là do người bọn ta sinh ra.

Ta thở phào một hơi nhẹ nhõm.

2

Nuôi người chẳng dễ dàng, không ăn đồ sống.

Ta Quân Châu bất đắc dĩ phải học nấu ăn, dần dần luyện thành kỹ năng bếp đỉnh cao.

Người ăn đủ mâm cỗ, còn ta Quân Châu thì ăn thịt sống.

Cuối có một hôm, đứa không nhịn hỏi:

“Tại sao con ăn món , mà cha mẹ ăn món ạ?”

Quân Châu đáp tỉnh bơ: 

“Không có nhau đâu con. Thịt chẳng phải trước kia cũng từng là rau đấy sao? thời điểm thôi.”

Thế nhưng, âm thầm thay đổi thói quen. 

Ngày nào ăn chung đứa bé, sau đó lén lút trốn ra sau rừng gặm thịt sống.

Không ngờ, phát hiện ra. 

Không lời nào, âm thầm học nấu ăn, nấu hẳn nồi lớn, bưng lên trước mặt ta.

Mùi thơm ngào ngạt.

: “Đây là món con học từ người . Gọi là cho .””

Từ đó về sau, người ăn người, ta Quân Châu ăn .

ra, thỉnh thoảng ăn của người một tí cũng mà.

3

Con bé dần dần lớn lên từng ngày.

Má phúng phính, nhìn một đã thấy đáng

Đôi to tròn, làn da trắng hồng, cực kỳ đáng

Mặc váy xíu, cười lên một , ta có cảm giác như trời đang mưa cá, đáng .

Ta dẫn đến kinh thành, muốn khoe “người hầu cũ” của ta.

Người hầu cũ (tức là Hoàng đế) đứng ngây người ra: “Đây là đứa con thất lạc của trẫm.”

Hỏng .

Ta vội giải thích: “Người nhận nhầm ! Đây rõ ràng là con ruột của ta mà!”

Đối phương không tin. Đem ra vết bớt y hệt trên người đứa , so sánh.

Ta cũng có mà! Ta có một vết bớt hình trái tim trắng chân trước!

Người hầu cũ : “Trẫm sẽ để lại giang sơn cho .”

Ta nghĩ một lúc: Ta có thể để lại cho con bé một hòm cá khô mà ta đã tích trữ rất nhiều năm.

Ta hỏi con bé: Con chọn giang sơn hay cá khô?

Con bé đáp: Con bé muốn ta, giang sơn, cá khô nữa!

là đứa thông minh, rất hợp con gái ta.

4

Con bé kinh thành sáu tháng, bên ta Quân Châu sáu tháng.

Sau đó, ta Quân Châu dứt khoát chuyển hẳn đến kinh thành sống.

Ngày con bé đăng cơ, ta đem toàn bộ quân đoàn giao lại cho kế thừa.

Vậy nên, con bé không là Hoàng đế của nhân tộc, mà còn là Tân Nhậm Tang Bưu Đại Vương của miêu tộc.

là, con bé lại bảo tên “Tang Bưu” nghe không hay, muốn đổi tên .

Bây giờ gọi là Thiên Bá Đại Vương.

5

Thiên Bá Đại Vương lại rơi vào lưới tình một con .

Sau đó khóc nức nở ta:

“Con bị lừa ! không phải ,mà là… gấu !”

Gấu ngoài việc trò dễ thương ra thì chẳng biết gì, ăn hết nửa ngọn núi .

Sau lại tiếp.

Ta cảm thấy lạ, mò hết nửa ngày mà không đoán đó là giống gì.

Sau đó ta nghiên cứu kỹ, cuối phát hiện, thì ra là người.

người bên nhau, sinh ra rất nhiều tiểu nhân, ồn ào, khiến ta phiền não vô .

Hoàn.

Tùy chỉnh
Danh sách chương