Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
cúi đầu không gì.
Tôi hiểu con mình.
Con có quyền lựa chọn.
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Khi mở cửa, “quả b.o.m ngọt ngào” màu hồng lao vào lòng tôi.
“ , , con muốn ăn lê táo.”
Sao thấy , đôi mắt chớp chớp.
“ , đẹp trai này con chị à?”
Tôi mỉm cười gật đầu.
Sao cầm nắm lê táo trên bàn đưa cho .
“ ăn , ngon lắm.”
“Vừa ngọt vừa tốt cho sức khoẻ, ngon hơn cả cao cấp mua ở ngoài.”
nhận .
Bỗng nhiên bật khóc.
“Mẹ, con xin lỗi.”
Tôi biết, cậu bé nhớ lần trước đã ném tôi vào thùng rác.
Có lúc, những thứ tự tay mình ném , rất khó lấy .
Tình yêu vậy.
Lương và Tô đã kết hôn.
Đám cưới hoành tráng và xa chưa từng có, lên cả hot search Nam .
Trong bức ảnh, Tô cười tươi như .
Nhưng Lương không biểu cảm.
mặc lễ phục nhỏ xảo cậu bé cầm , khuôn mặt không có cảm xúc như cha mình.
Dù sao, điều ước sinh nhật lúc năm tuổi cậu cuối cùng đã hiện thực.
Chỉ có rằng, con trai, điều ước tự con đưa ra, tự con nhận lấy thôi.
Điều lạ .
Lương kết hôn.
vui nhất không ai khác Tống Hi Niên và Tống Sao .
[ – .]
Hai cha con nhất định kéo tôi nghỉ mát tại khu resort.
“ , ở đó có bầu trời đầy sao đẹp lắm.”
“Và có b.ắ.n pháo .”
Sao vui vẻ quay vòng, “Con thích xem pháo nhất.”
Thấy Sao dần thoát khỏi bóng đen tâm lý mất cha mẹ.
Ngày càng hạnh phúc hơn.
Tôi rất vui.
Dưới bầu trời đêm, chúng tôi ăn lẩu, cắt dưa hấu.
Bầu trời đầy sao không đếm xuể, đom đóm bay qua bay với đuôi sáng lấp lánh, từ ao không xa vang lên tiếng ếch nhái kêu rộn ràng.
Thật ra, cuộc sống tôi mong muốn chỉ có thế.
Sao vừa đưa miếng dưa hấu cho tôi vừa :
“ , chồng cũ mẹ kết hôn rồi, mẹ không buồn chứ?”
Tôi suýt bị nghẹn dưa hấu, “Ai bảo con vậy?”
“ không bảo con , con tự .”
Tống Hi Niên đang cầm tách trà, tay run .
“ , mẹ đừng buồn, mẹ có bọn con.”
“Dù đẹp trai kia gọi khác mẹ.”
“Nhưng mẹ có con, con có con mẹ, được không?”
Tôi cười, bóp nhẹ má phúng phính bé, “Con muốn gì nữa? hết ra .”
Sao điệu bộ lớn, hắng giọng .
“Nếu me thấy con con mẹ chưa đủ.”
“ con có chồng mẹ.”
Đến lượt tay tôi run .
Sao sợ không đủ lúng túng, lớn tiếng có vẻ rất bận nhưng thực ra không được gì cả bên cạnh.
“Đúng không , có vậy mà, đúng không?”
“ có chồng , đúng không?”
Tống Hi Niên nhẹ nhàng ừ tiếng.
Đôi tai hơi ửng đỏ.
Sau đó ngước trời, sao, cây , chỉ không tôi.