Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3.
“ , giúp tớ một việc.” Tôi lau nước mắt, ánh mắt trở nên kiên định.
nhìn tôi, ngạc nhiên, rồi chợt hiểu ra, cười nói: “Nói đi, chỉ cần tớ .”
“Trần phải đang ở nhà sao? Còn …”
“Rể quý mà tiểu thư giám đốc nhà đã chọn.” Tôi cười lạnh một tiếng. “Ngày anh , tôi muốn tặng anh một món quà .”
mắt sáng lên: “Quà gì? cần tớ gọi mấy anh em đến phá ?”
Tôi lắc : “, phá thì tầm thường quá. Tớ muốn dùng một cách… đặc biệt hơn.”
Tôi bắt dò hỏi về nhà nơi Trần việc.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Đó một doanh nghiệp nhà nước , phúc lợi đãi ngộ đều rất tốt, nơi Trần sau khi tốt nghiệp phải chen chúc vỡ mới vào .
Nghe nói, anh vào chưa bao lâu, nhờ một đề án dự án rất tốt mà giám đốc nhà để ý.
Sau đó, thuận thành chương cặp kè tiểu thư giám đốc nhà Tôn Lộ Lộ.
Đúng thủ đoạn cao tay, tâm cơ thâm sâu.
Tôi thông qua một đồng hương quen biết khi còn thêm ở thành phố , dò la rằng nhà Trần gần đây một lô phân bón hữu cơ, do quy trình lên men gặp vấn đề nhỏ, mùi rất nồng nặc, dẫn đến tồn kho nghiêm trọng, đống trong kho chiếm chỗ.
Nhà đang đau biết xử lô hàng thế nào.
[ – .]
Tôi cười.
Đây chẳng phải món quà mừng số phận chuẩn bị Trần sao?
Anh dựa vào nhà để phất lên, vậy thì tôi sẽ dùng sản phẩm nhà để “gấm thêm hoa” anh .
nghe kế hoạch tôi, tiên sững sờ, sau đó đập bàn khen hay: “Chiêu Chiêu, cậu đúng lanh lợi thật! Chiêu độc quá! Để anh và khách khứa quan chức quyền quý anh , nếm thử kỹ cái mùi vị ‘thành công’ đổi bằng thanh xuân cậu!”
“Nhưng mà,” lại lo lắng, “lô phân bón , cậu lấy ? lại, hiện trường đông như vậy, một mình cậu ?”
Tôi nhếch mép: “Tớ cách mình rồi.”
Tôi liên lạc đồng hương đó, hứa anh lợi ích, nhờ anh giúp đỡ lo lót quan hệ.
Hàng tồn kho mà, nhà chỉ mong xử giúp.
Tôi dùng một cái giá thấp hơn nhiều so giá thị trường, mua lại cả một , những năm tấn phân bón hữu cơ đặc biệt.
Về việc sao vận chuyển đến hiện trường , tôi đã nghĩ xong.
Tôi tuy học đại học, nhưng những năm vì miếng cơm manh áo, cái gì học một .
Lái tải, đối tôi phải chuyện khó.
Tôi thậm còn cố ý đi thuê một chiếc tải Giải Phóng cũ nát nhất, thùng nhất.
Ngày , tôi muốn chiếc tải nát , cùng đoàn sang trọng kia, tạo thành một sự đối lập rõ nét nhất.