Người em gái nhà bên mà tôi ngày nhớ đêm mong cuối cùng cũng sắp về nước rồi.
Tôi kích động đến mức lập tức nhắn tin:
“Bé cưng, để chị ra sân bay đón em nhé. Chị nhất định sẽ giống hồi nhỏ, hôn em từ đầu đến chân một lượt!”
Cô ấy: “…… Không tốt lắm đâu.”
Tôi: “Có gì mà không tốt! Không chỉ lúc gặp mặt chị mới hôn đâu, mà sau này mỗi ngày chị cũng phải hôn. Tối thì hôn một vòng trước khi ngủ, sáng còn phải hôn khi em dậy nữa.”
Cô ấy: “……”
Khi tôi hớn hở chạy đến sân bay, chen trong đám đông tìm mãi mà chẳng thấy cái bóng dáng nhỏ nhắn đáng yêu trong trí nhớ…
Đang lúc tìm thì có một soái ca cao ráo, chân dài, đẹp đến mức bất công với nhân loại kéo lấy vali của tôi.
“Ờm… mẹ tôi đang ở đây. Chúng ta có thể để… về nhà rồi hẵng hôn không?”
Tôi: “???”
…