Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Chương 4

Tôi đáp, từng chữ sắc lạnh:

“Anh nói đúng. Nhưng em tắm xong. Rửa bát bây … hoàn toàn không tiện tay chút nào. Hay là anh, với tư cách con trai, làm thay mẹ đi?”

Diệu Tổ đứng đơ ra như khúc gỗ, anh ta tôi chặn họng không thốt nổi câu nào.

mũi đỏ vì tức.

Mẹ chồng thấy con trai tôi nói cứng họng, vội vàng chen vào:

, con yên tâm. Mẹ nói mẹ rửa thì mẹ rửa. Mẹ nói là mẹ làm.”

Ha. Thật ?

Tôi vào bếp, lấy đôi găng tay cao su đưa bà.

Mẹ chồng trợn to mắt, sững người hai giây rồi lùi hẳn hai bước.

Đấy.

Thật sự tới làm thì lại không làm.

Bà nhìn sang Diệu Tổ và chồng cầu cứu.

Nhưng hai hoàn toàn không có ý giúp.

Cũng đúng thôi.

Trong mắt họ, đây là chuyện hậu cung, đã giải quyết xong thì họ không dính vào.

Mẹ chồng vẫn chịu thua.

Bà nói nửa tập phim nữa mới .

xong rồi bà rửa.

Tất nhiên, tôi cũng không làm khó.

Bà nói bà rửa thì tôi đợi bà rửa kiểu gì.

Tôi vào phòng làm xong mấy bước chăm sóc da khi ngủ.

Ra ngoài thì bát đũa vẫn bừa bộn nguyên trên bàn.

Tôi nói:

“Mẹ à, hay là mẹ rửa bát luôn bây đi ạ. Mẹ rửa xong thì Gia Bảo mới được tắm. khuya rồi, nếu nó tắm thì mai dậy không nổi đâu!”

Mẹ chồng nhìn tôi đầy khó hiểu.

Bà ngẩng nhìn tôi, mất một lâu mới bật được câu:

, con yên tâm. Mẹ nói mẹ rửa thì mẹ rửa. Nhưng con để mẹ xong tập phim đã. khi mẹ tắm, nhất định mẹ rửa bát, được ?”

Lạ thật, bà chẳng thèm phản ứng gì về chuyện Gia Bảo tắm.

Có lẽ… bà hiểu được hai chuyện đó liên quan thế nào.

Tôi cười nhạt:

“Không . Mẹ làm không được thì để con giúp mẹ làm vậy.”

Diệu Tổ và chồng vẫn im thin thít.

Hai người ngồi thẳng đơ TV, mê mẩn cái bộ phim mẹ chồng nàng dâu ngứa mắt đến nổi u cục kia.

Nửa tiếng sau, phim cuối cùng cũng .

Mẹ chồng lén lút quay về phòng, như sợ tôi nhìn thấy hay nhớ ra chuyện nhỏ nào đó, đối với tôi lại… không nhỏ một chút nào.

Bà cầm quần áo, bước thành hai, lao thẳng vào phòng tắm.

“A!!”

Mẹ chồng hét , vội kéo lại cái áo mặc xong một nửa.

Bà gào như phát điên:

“Lâm ! Con làm cái gì vậy?! Con không thấy mẹ tắm à?! Con có chút liêm sỉ nào không?!”

Vâng, đúng rồi. Là tôi đấy.

Tôi bê bát đũa bừa bộn trên bàn xách thẳng vào phòng tắm.

“Mẹ, chẳng mẹ nói khi tắm rửa bát ?”

Mẹ chồng đứng đơ ra, giọng run run:

“Mẹ… mẹ quên mất. Con… con ra ngoài đi! Đợi mẹ tắm xong, mẹ nhất định rửa.”

Tôi đáp tỉnh bơ:

“Không được. Mẹ rửa ngay bây . Không thì con không ra. Và con đứng đây nhìn mẹ rửa. Rửa sạch mới được.”

Cuối cùng mẹ chồng cũng phát nổ thật sự.

Bà c.h.ử.i tôi vô giáo dục, c.h.ử.i tôi thần kinh, nước bọt bay thẳng vào tôi.

Tôi bình thản nói:

“Mẹ c.h.ử.i cũng được. Miễn là mẹ rửa sạch bát con. Mẹ rửa xong, con ra ngay.”

Có lẽ chúng tôi cãi nhau lớn quá,

Diệu Tổ và chồng từ phòng khách chạy vào.

Diệu Tổ hai chúng tôi làm gì.

Mẹ chồng vào tôi, kích động hét :

“Diệu Tổ! Con quản vợ con đi! Cô ta điên rồi! Con !Mẹ tắm cô ta vác bát vào!”

Diệu Tổ kịp phản ứng, tôi đã bật cười lớn, rồi nói rõ ràng từng chữ:

“Mẹ bảo con điên à? Người điên là mẹ mới đúng!”

Tôi nói vỗ nhẹ vào vai mẹ chồng, rồi sang Diệu Tổ:

“Đừng có đổ đầu con. Chính là Diệu Tổ mẹ rửa đấy, không con. Không tin thì anh ta.”

Mẹ chồng như rút sức, ngồi bệt xuống sàn.

Bà nhìn Diệu Tổ với ánh mắt không thể tin nổi.

Diệu Tổ thì ngơ ngác như gà mắc tóc.

Anh ta bắt đầu mất tự tin:

“Em… em nói cái gì thế? Anh nào bảo em bắt mẹ rửa bát khi mẹ tắm?”

Tôi lại:

“Anh nghĩ ?”

Anh ta vẫn không hiểu.

Tôi bèn vào túi quần của anh ta:

“Hay là anh sếp anh ?”

Đúng đó, điện thoại anh ta đổ chuông.

Không sai, chính là sếp anh ta gọi đến.

Tôi không biết họ nói gì.

thấy sắc Diệu Tổ đen như đáy nồi, gập người khom lưng liên tục dạ dạ vâng vâng.

Tôi nhìn cười thành tiếng.

Cuối cùng, Diệu Tổ xin lỗi, xin lỗi lia lịa cúp máy.

Tôi nhìn mẹ chồng co rúm lại một góc, rồi vào bát đũa dưới đất, lạnh lùng nói:

thì, mẹ có thể rửa bát được ?”

trông mẹ chồng chẳng khác nào một con chim nhỏ hoảng sợ.

Bà run rẩy nép sau lưng chồng, ngay thở mạnh cũng không dám.

Sắc Diệu Tổ vô cùng khó coi, đen đỏ xen lẫn.

Bỗng anh ta bùng nổ, quay sang mẹ chồng gào :

“Rửa! Ngay lập tức! Rửa tôi!!”

nói, anh ta kéo phắt mẹ chồng từ sau lưng chồng ra, lôi thẳng đến tôi.

Mẹ chồng dọa đến bật khóc.

Bà quỵ ngồi xuống đất, hai chân mềm nhũn như không đứng nổi.

chồng định chạy lại đỡ bà, nhưng Diệu Tổ giơ tay chặn lại.

Mẹ chồng tuyệt vọng, bám chặt lấy chân tôi, nức nở tôi vì tôi lại đối xử với bà như vậy.

Tôi nhún vai, dửng dưng:

“Làm con biết được? Con có làm gì đâu. thì đứa con trai hiếu thảo của mẹ ấy.”

Không moi được câu trả lời từ tôi, bà quay sang nhìn Diệu Tổ.

Diệu Tổ cũng hoàn toàn sụp đổ.

Anh ta hét vào bà:

“Mẹ không biết mình đã làm gì à?! Chính vì mẹ nhà ngay gió Tây Bắc cũng không có uống! Rửa! Lập tức rửa chỗ tôi! Tôi đứng đây nhìn mẹ rửa!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương