Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7. Bị Hạ Độc?

Tứ công chúa còn nhỏ, vừa cảnh đó liền òa khóc.

Ta cố giơ tay an ủi:

đừng khóc, Vãn nương nương không , không đâu…

A Dao nắm c.h.ặ.t t.a.y ta:

– Vãn nương nương đừng sợ! Nhị ca và tam ca đã đi cầu cứu Hoàng hậu và Quý phi rồi! Ngũ đệ cũng đi tìm y! Người chắc chắn sẽ không đâu!

Đôi mắt đỏ hoe, như chú thỏ con.

Nghe nhắc đến Hoàng hậu và Quý phi, ta mới như chợt hiểu điều .

– A Dao, … nếu Vãn nương nương có chuyện , con định ngoan ngoãn, chăm sóc lẫn nhau, chưa? con là tỷ muội ruột thịt…

nghiêm túc gật đầu hứa hẹn.

A Dao tức đến phát khóc:

– Vãn nương nương người đang bậy vậy?! Không được bậy! Vãn nương nương không được có chuyện cả!

Ta không còn bao nhiêu sức lực.

Bên ngoài vang lên tiếng người, không y, chỉ có ngũ hoàng t.ử Vân quay .

Nhị hoàng t.ử và tam hoàng t.ử chẳng đâu.

A Dao và Vân thầm đó, rồi cùng nhau lao vọt ngoài.

Ta mơ màng giữa tỉnh và mê, Chiêu Hoa nhốn nháo hỗn loạn.

Cuối cùng, người mang y cái tên ngoài dự liệu.

– Thục phi tỷ tỷ… ta đau lắm…

Nước mắt ta không kìm được nữa, rơi lã chã.

Rõ ràng từ nhỏ đến lớn ta là người sợ bị phạt , sợ đau .

Thục phi tỷ nắm c.h.ặ.t t.a.y ta:

– Vãn Ninh, định cố gắng! A Dao còn chờ bánh ngọt làm đấy! có thể gạt được nó, nhưng không qua mắt được ta đâu. Ta , chính là người nấu ngon !

Đúng vậy.

Ta là người nấu giỏi .

Nếu không dạy được A Dao thành đồ đệ như vậy.

Ta gật đầu:

– Chỉ vì A Dao thôi, ta cũng định sẽ gắng gượng sống tiếp.

Ý thức mơ hồ suốt mấy ngày, mãi đến lúc ta tỉnh .

Những chuyện xảy đêm đó, đều do ma ma từ từ kể cho ta nghe.

Nhị hoàng t.ử và tam hoàng t.ử cầu cứu không thành, ngược còn bị giam lỏng.

Ngũ hoàng t.ử chạy y viện, cũng bị ngăn cản.

Cuối cùng, vẫn là và A Dao cùng nhau xông vào cung, mời được Thục phi nương nương xuất diện, cầu được y cứu giúp.

Còn bệ tận ngày hôm sau mới trở .

Độc d.ư.ợ.c cuối cùng tra , là do Quý phi .

Quý phi kêu oan, nhưng nhân chứng vật chứng đều có đủ, bà bị phế truất và tống vào cung.

Ta vội hỏi:

– Vân Triết đâu rồi?

Ma ma thở dài:

– Quý phi bị phế, tam hoàng t.ử trước cầu xin bệ , quỳ suốt đêm. Hiện giờ mới sốt, đang ngủ trong thiên .

Ta gắng sức chống người ngồi dậy, đi thiên .

Vân Triết đã tỉnh, ta đến quay mặt vào trong, chui vào chăn.

Chăn phập phồng theo từng hơi thở, xen lẫn tiếng nức nở khe khẽ.

Ta lặng lẽ chờ:

– Vân Triết, Vãn nương nương từng rồi, muốn khóc cứ khóc đi. Ở đây, con muốn làm cũng được.

Tiếng khóc càng lúc càng rõ.

Vân Triết ngồi bật dậy, mặt đỏ bừng:

phi không có hại Vãn nương nương! Người là người không độc! ai cũng không tin người? Tại ?!

Ta cúi đầu không .

Mối quan hệ rắc rối trong đó không đôi ba câu là có thể giải thích rõ.

Ta chỉ lặng lẽ nhìn :

– Con có muốn gặp phi không?

là chiêu cũ, ta lần nữa ném đứa trẻ qua tường cung.

Trẻ lớn rồi, còn thân thể ta chẳng còn khoẻ.

Vân Triết rơi xuống bị trẹo chân.

Nhưng vẫn lết chân chạy phía Quý phi.

Quý phi trông vô cùng ngạc nhiên, khi nhìn ta mới hiểu rõ mọi chuyện.

Vân Triết òa khóc, lao vào lòng phi.

t.ử cùng khóc.

Đúng lúc ấy, tiểu giám mang đồ cung.

Vân Triết khóc mệt, Quý phi cầm bánh đưa cho :

– Triết , đi.

– Vâng ạ!

t.ử hiếm hoi được đoàn tụ.

Ta vừa định tìm chỗ ngồi nghỉ tạm.

bóng người lao đến.

– Tam ca, đừng !

Không từ lúc nào, Nguyệt và Vân cũng đến cung.

vung tay đ.á.n.h văng bánh khỏi tay Vân Triết.

hoảng đến quên cả khóc.

Quý phi phản ứng nhanh, tát mạnh cái khiến ngã lăn đất:

– Là ngươi độc?

Vân lập tức chắn trước mặt muội muội:

– Đúng! Là bọn ta độc! Tại không g.i.ế.c c.h.ế.t được ngươi, đồ yêu phụ! Chính ngươi hại c.h.ế.t thân bọn ta, là ngươi!

Tình hình hỗn loạn, ta vội kéo , ôm chặt trong lòng.

– Ngươi cái ?

Quý phi sững người, rồi lập tức mắng lớn:

– Là con tiện nhân hoàng hậu sai ngươi không? Quả nhiên là hai con ngốc, bị người ta lợi dụng cũng không hay !

Vân c.h.ế.t lặng tại chỗ.

Ta đưa tất cả Chiêu Hoa .

Thục phi xuất cung, khôi phục tước vị, dọn Cảnh Hoa cung sát vách Chiêu Hoa .

Vừa ta đã tỉnh, A Dao vội vàng chạy thăm.

Thục phi theo sau , thở dài:

– Quả nhiên con lớn rồi, chẳng quản nổi nữa.

A Dao ríu rít quấn lấy bên người ta.

mấy đứa khác mặt mày ủ rũ, nổi giận quát:

– Ta mới đi có mấy hôm mà Vãn nương nương đã không vui, chắc chắn là do ngươi chọc giận người rồi! Ta ngay ngươi chẳng chăm sóc tốt nổi! Không được mặt xị nữa, mau đi sắc thuốc! Còn ngươi nữa, Vãn nương nương chắc chắn đang đói, mau làm ít bánh ngọt người thích đi!

Vân và Vân Triết bị chia nhau phân công.

Dưới uy lực của trưởng tỷ, hai người đành ngoan ngoãn làm theo.

Tùy chỉnh
Danh sách chương