Chị dâu thường xuyên đưa con trai năm tuổi đến nhà tôi, nói là để hai đứa trẻ bồi dưỡng tình cảm.
Con gái tôi tính tình hiền lành, lần nào chơi với anh họ xong cũng đầy vết xước trên người.
Chị dâu luôn bảo đó chỉ là trẻ con nghịch ngợm lỡ tay.
Cho đến một ngày, tôi nhìn thấy một bài đăng trên diễn đàn nuôi dạy con:
【Con trai quá nhát gan, hay bị b//ắt n//ạt thì phải làm sao?】
【Tôi gửi nó sang nhà em chồng, để con bé của cô ấy làm bạn luyện tập. Giờ thì con trai tôi gan lì hẳn rồi! Haha, khuyên mọi người nên thử cách này!】
Có người bình luận hỏi:
【Lỡ như em chồng phát hiện rồi báo cảnh sát thì sao?】
Chị ta trả lời:
【Sợ gì chứ? Trẻ con nghịch ngợm trầy xước là chuyện bình thường, cô ta đâu có bằng chứng. Nếu dám làm lớn chuyện, tôi sẽ để bố mẹ chồng xử lý cô ta. Đây là khí thế của cháu đích tôn!】
Tôi tức đến tím mặt, ném điện thoại xuống, lao ngay vào phòng ngủ.
Cháu trai đang giơ tay tát con gái tôi, còn cười toe toét nói:
“Em gái chơi với anh đi!”
Một tiếng “ầm” vang lên trong đầu tôi. Tôi không nghĩ ngợi gì, lập tức túm lấy thằng bé, tát cho nó liên tục bốn năm cái.
“Em gái chơi với mày thì có gì hay ho? Để cô chơi với mày nhé!”