Hôm đó, mẹ nấu canh sườn, tôi ăn ba miếng, em gái thì ăn hai miếng.
Bà liền lườm tôi một cái: “Con là chị mà không có hiếu bằng em con.”
Tôi không hiểu sao bà lại nói vậy, bèn giả vờ đùa cho qua: “Chẳng phải mẹ vừa đưa cái đùi vịt duy nhất cho em rồi sao?”
Bà lập tức nổi đóa: “Thì? Nó còn đang tuổi ăn tuổi lớn! Còn con ăn hết miếng này đến miếng khác, như ma đói đầu thai, trong đầu chỉ có ăn thôi!”
Tôi sững người, vừa định hỏi lại thì bà đã bắt đầu lôi chuyện cũ ra: “Năm đó sinh nhật em con, mẹ bảo con về nhà ăn cơm mà con sống chết không chịu rời khỏi trường! Trong lòng con có bao giờ nghĩ đến người nhà chưa?”
Thì ra bà vẫn nhớ chuyện đó.
Nhưng tôi không về nhà là vì… hôm sau tôi phải thi đại học mà!