Thanh Uyển Hoàn Kinh Lục

Thanh Uyển Hoàn Kinh Lục

Hoàn thành
8 Chương
37

Giới thiệu truyện

VĂN ÁN

Giữa yến thọ đông vui náo nhiệt, ta bất cẩn trượt chân, còn chưa kịp đứng vững thì đã có một bóng người lao tới đỡ lấy ta, chính là Lý Mặc Bạch, thanh mai trúc mã từng có hôn ước năm xưa.

Cả triều đều từng biết ta si mê hắn đến mức thề rằng không ai ngoài hắn ta mới chịu gả.

Thế nhưng vào ngày thành hôn, trước bao ánh mắt, hắn lại x /é á /o cưới ta, vén khăn trùm đầu, rồi vì một nữ tử khác mà quát mắng ta th /ô t /ục, nhỏ nhen, lòng dạ hẹp hòi.

Sau nh /ục nh /ã ấy, ta dứt khoát hủy hôn, rời kinh một mình, đến tận vùng biên ải xa xôi.

Ba năm trôi qua, khi ta trở về tham dự yến thọ quý phi, cô mẫu của hắn liền nắm tay ta, ánh mắt đầy ý tứ:

“Những năm con vắng mặt, Mặc Bạch vẫn một mực tưởng niệm con.”

“Nó nói, chỉ cần con gật đầu, lập tức sẽ chuẩn bị mười dặm hồng trang đón con trở về, để con và tỷ tỷ Song Nhi đứng ngang hàng.”