Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
tụ tập kéo dài tận nửa đêm mới tan.
Khoảng thời gian vui vẻ trước đó trôi qua nhanh như bóng câu qua cửa sổ, cười cười nói nói, cuối cùng ai cũng khóc.
Bốn năm bầu bạn, cuối cùng cũng phải chia ly.
Tôi uống không ít rượu, đầu nặng chân nhẹ bước ngoài, Phương Triết đuổi theo phía sau: “Hứa Nguyện, tôi có muốn nói với cậu.”
Tôi đã nhìn thấy Tống Thừa Ninh đón mình.
Phía sau anh có gái xinh đẹp, nhưng lại tỏ vẻ khá thù địch với tôi.
Chắc là những người theo đuổi cuồng nhiệt của anh.
“Nói đi.”
Tôi dựa vào tường, cố gắng cho mình trông tỉnh táo hơn một .
Phương Triết có lẽ cũng đã nhìn thấy Tống Thừa Ninh, sắc mặt có mất tự nhiên, nhưng cuối cùng vẫn nghiêm túc nói: “Hứa Nguyện, tôi thích cậu.”
Tôi gật đầu: “Tôi .”
Cho nên sau khi hiểu ý cậu , tôi đã tránh mặt.
Cậu cười khổ một : “Cậu không, thật tôi sợ nhất chính là câu ‘tôi ’ của cậu, vì nó đại diện cho sự chối.”
“Nhưng bây giờ điều đó không quan trọng nữa.”
“Thầy Tống là một người đàn ông rất ưu tú, nếu hai người đã kết lâu, vậy tôi chúc hai người hạnh phúc.”
Dù mắt rưng rưng lệ, nhưng cậu nói rất thẳng thắn.
“Cảm ơn.”
Tôi gật đầu cười, cảm thấy đầu óc càng choáng váng hơn.
Thấy Tống Thừa Ninh vẫn đứng đó chưa lại gần, tôi vội vẫy với anh: “Anh mà không qua đây, em ngất cho anh xem!”
dứt lời, anh đã bước bước trước mặt tôi, một bế bổng tôi lên.
“Chẳng phải sợ phiền em nói với hot boy sao?”
Anh khẽ khàng trách móc.
Tôi rúc vào anh lẩm bẩm một : “Rõ ràng là muốn xem em đối phó thế nào, sau đó tìm cơ hội ghi em vào sổ đen.”
suy nhỏ nhặt của anh, tôi rõ mồn một.
“ có!”
Anh oan ức kêu lên, nhưng gái đi theo anh cũng vây lại.
Chậc lưỡi hai : “Cũng không có đặc biệt nhỉ?”
Mẹ kiếp.
Có ai tát vào mặt người khác ngay trước mặt như vậy không?
Đang định đáp trả, Tống Thừa Ninh đã thản nhiên lên : “ không có đặc biệt, nhưng tôi vẫn thích , các dù có đặc biệt thế nào, tôi cũng không thích.”
gái đồng loạt biến sắc.
Nói hay lắm.
Tôi không nhịn vui sướng, bật cười thành , lửa giận dâng lên đã tan biến không tăm hơi.
Họ về tôi không quan trọng, Tống Thừa Ninh đứng về phía tôi là đủ rồi.
“Uống nhiều rượu như vậy, không sợ đau đầu à?”
Anh không quan tâm đám oanh oanh yến yến kia nữa, ôm tôi đi về phía thang máy, tôi cười hì hì, như con bạch tuộc quấn lấy anh: “Không sợ.”
“Hửm? Lại nghịch ngợm à?”
“Đúng vậy, đúng vậy, thế anh có cưng chiều em không?”
“Cưng, em có nghịch ngợm nữa anh cũng cưng.”
Anh dùng lời lẽ ngọt ngào dỗ dành tôi, tôi ỷ vào men rượu nũng đòi , anh vậy mà thật sự cúi xuống tôi.
Cách đó không xa vang lên của gái, tôi cong môi, mỉm cười hài .
Tôi cũng có mưu mẹo của riêng mình.
Nam thần từng không vướng bụi trần, nay đã rơi xuống trần gian chồng người ta.
Họ thèm muốn người đàn ông của tôi, vậy tôi sẽ cho họ thấy, người đàn ông đó cưng chiều tôi nhường nào!
15
Vến nhà, tôi anh đè lên ghế sofa.
“ lượt anh.”
Nút áo sơ mi của Tống Thừa Ninh đã tôi cởi gần hết trên xe, trên xương quai xanh tinh xảo có một vết dâu tây đỏ mọng, càng khiến người ta suy miên man.
Lúc , trong đôi mắt trong veo vô d.ụ.c lóe lên những tia lửa nhỏ, dường như có thể bùng cháy bất cứ lúc nào.
Tôi quay đầu định chạy.
nãy trên xe tôi say mơ màng, bây giờ đã tỉnh táo rồi không.
“Muốn đi à?”
Anh nắm lấy cổ tôi kéo vào , tôi liền trở thành kẻ tự chui đầu vào lưới.
Vạt áo hờ hững không che cơ bắp rắn chắc, tôi không nhịn , lại táy máy chân sờ lên cơ bụng của anh.
Chậc, thật đã!
“Nguyện Nhi, là em trêu chọc anh trước đấy nhé.”
rên khàn khàn khó nhịn vang lên trên đỉnh đầu, lúc tôi mới giật mình nhận mình lại tốt .
Vội vàng nở nụ cười nịnh nọt: “À , em say rồi, để mai không?”
Trốn lúc nào hay lúc đó.
“Vậy em nói cho anh , em bắt đầu thầm mến anh khi nào?”
Anh ghé sát vào tôi, chóp mũi chạm vào chóp mũi.
Đôi môi mỏng hơi lạnh như có như không lướt qua môi tôi, trêu chọc tôi ngứa ngáy, sợ anh , lại sợ anh không .
“Không nói à?”
Anh lại tiến gần nửa phân, bàn đặt trên eo tôi bắt đầu công thành chiếm đất, tùy ý châm lửa.
Đầu óc tỉnh táo của tôi lại trở nên mơ hồ.
Mềm nhũn trong anh.
Tống Thừa Ninh là gia sư hồi cấp ba của tôi, lần đầu gặp tôi đã như thấy thiên thần.
có điều lúc đó tâm tư đơn thuần, lại một muốn thi đỗ đại học tốt, sau khi qua đi không suy khác, sau khi anh và tôi hẹn hò rồi kết , tôi từng anh cũng ép buộc.
Kết quả đêm tân anh say rượu, ôm tôi tỏ tình đủ kiểu, tôi mới anh đã để ý tôi lâu rồi.
Người lúc đó không có mình tôi.
là lúc anh say, sau tôi cũng không cố ý nói cho anh rằng anh cũng đã cả tháng năm của tôi.
“Nguyện Nhi…”
Tống Thừa Ninh ôm tôi lẩm bẩm: “Anh muốn nghe câu của em…”
ngay là anh sẽ không bỏ cuộc mà.
“Vậy phải nói gia sư hồi cấp ba của em.”
Tôi nhìn ánh mắt của anh, bật cười thành .
“Năm đó em mười tám tuổi, bố mẹ mời cho em một gia sư để phụ đạo, lúc đầu em có phản kháng, sau gặp thầy gia sư, em mới mình đã quá ngây thơ.”
“Thầy giáo đẹp trai như vậy giúp em phụ đạo, vậy em nhất định phải thi vào trường đại học của anh .”
“Rồi sau đó…”
Thấy anh mong chờ nhìn mình, tôi cười lên môi anh.
“Sau đó, em đã yêu anh .”
“Anh nói có em là núi xanh, em , núi xanh cũng cảm thấy anh như vậy.”
Anh đã để ý tôi nhiều năm.
Điều tôi có thể là không để tình yêu của anh phụ .
Cùng anh bầu bạn già.