Tạm Biệt, Người Em Từng Tin Là Cả Thế Giới

Tạm Biệt, Người Em Từng Tin Là Cả Thế Giới

Hoàn thành
4 Chương
6

Giới thiệu truyện

Toàn bộ quân khu đều biết, thiên tài xạ thủ nhà họ Khương có một cô bạn thanh mai trúc mã bị điếc mà anh nâng niu như trân bảo.

Anh đã cúi người buộc dây giày cho cô suốt mười hai năm, học ngôn ngữ ký hiệu mười hai năm, làm người bảo vệ âm thầm của cô suốt mười hai năm.

Thậm chí còn từng tuyên bố trước mặt mọi người:

“Cả đời này của Khương Triều, chính là đôi tai của Ngu Điểm.”

Ai nấy đều nói, Khương Triều là người sâu sắc và thủy chung, ngay cả với một người khuyết tật cũng có thể yêu sâu đậm đến vậy.

Tôi cũng từng tin tưởng không chút hoài nghi.

Vì muốn xứng đáng với tình cảm đó, tôi đã liều mạng rèn luyện, lập công, chỉ mong có thể đứng ngang hàng với anh, được sát cánh bên anh.

Cho đến khi tôi lắp tai điện tử thế hệ mới, câu nói đầu tiên tôi nghe được lại là tiếng cười khinh miệt của anh:

“Bảo tôi ở bên cô ấy mười hai năm á? Tôi giả vờ thôi.”

“Nếu năm sáu tuổi cô ta không bị điếc vì cứu tôi, ai thèm phí cả đời với một người không nghe thấy gì?”

Chiến hữu bên cạnh lại trêu:

“Khi nào mới cưới cô ấy vậy?”

Tôi nghe thấy giọng cười nhẹ của anh vang lên:

“Cưới cô ta? Tôi thà để cô ta ch//ết trong trận mưa lớn năm sáu tuổi ấy còn hơn.”

“Ít ra lúc đó, cô ta vẫn biết cười, biết nói. Còn bây giờ? Đến một câu tình cảm cũng phải để tôi ra hiệu.”