Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chồng tôi – luôn nhung nhớ mối tình tên là Ân Ân – vừa được cô đăng vòng bạn bè một tấm ảnh siêu âm màu.
Dòng chú kèm theo là:
“Cảm ơn ‘em trai’ thân yêu đã cho chị mượn một ‘tinh trùng’ khi chị tuyệt vọng nhất. Cuối cùng chị sắp có con rồi.”
Tôi lặng lẽ nhấn bài đăng, rồi để lại một bình luận:
“Chúc mừng .”
Chỉ một giây sau khi bình luận được đăng, chồng tôi – Hà Nhiên – điện , giận gào :
“Anh chỉ cho Ân Ân mượn tinh trùng thôi mà! Em đừng có chuyện bé xé ra to được không?”
Tôi lặng lẽ cúp máy.
Đã lúc ly hôn rồi.
1
Tôi đặt tay bụng đã hơi nhô , hít sâu một hơi, chuẩn nói lời xin lỗi đứa bé trong bụng — tôi không giữ con lại được nữa!
vừa mở miệng, giọng nói đã không kìm được mà nghẹn ngào bật khóc.
Ban , đứa bé là món quà bất ngờ tôi muốn dành tặng cho Hà Nhiên vào ngày nhật anh ta. bây giờ xem ra, anh ta hoàn toàn không cần nữa.
Thai đã tháng rồi, là đứa con tôi năn nỉ Hà Nhiên rất lâu mới có được.
Anh ta không gần gũi tôi, không trẻ con. Anh nói trẻ con bẩm nghịch ngợm, ồn ào, nuôi nấng lại tốn sức.
Gần đây tôi thấy anh thường xuyên tra cứu xem cần chuẩn khi con, còn thức đêm bảng danh sách: một cho mẹ bầu, một cho em bé sơ .
Tôi cứ tưởng anh đã biết tôi mang thai, nên mừng rỡ đứa ngốc. giờ nghĩ lại, hình những thứ đó… không chuẩn cho tôi!
Tối nay, Hà Nhiên về nhà sớm một cách bất thường. Tôi liếc nhìn đồng hồ, mới tám giờ tối, bình thường giờ anh ta còn đang ở ngoài chưa chịu về.
Anh ta tên tôi một tiếng. Tôi nằm trong phòng ngủ không đáp lại, anh ta không thêm.
Chẳng bao lâu sau, tiếng nước chảy phòng tắm vang . Tắm xong, anh ta bước vào phòng ngủ, không bật đèn, nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh tôi.
thắt lưng truyền một luồng hơi ấm tê dại — đây là lần tiên anh ta chủ động ôm tôi.
Rồi anh chôn vào hõm cổ tôi, giọng nịnh nọt:
“Vợ à, anh cô thật sự không có hết. Lần cho mượn tinh trùng chỉ là để giúp cô hoàn thành tâm nguyện thôi. Ân Ân rất trẻ con. Anh hứa, chỉ cần cô xong, anh sẽ chấm dứt hoàn toàn cô .”
Tôi không nói , chỉ lặng lẽ gỡ tay anh ta khỏi eo , rồi dời ra xa một chút.
Cảm nhận được thái độ của tôi, anh ta lập tỏ vẻ bực bội:
“Anh đã hạ năn nỉ em mức rồi, em còn muốn sao nữa?”
“Đừng quên, lúc chính em là nói không để ý quá khứ của anh, chỉ muốn sống anh cho tốt.”
“Em đừng có mấy bà vợ ghen bóng ghen gió được không? Anh vốn có giấu em chuyện , vì tôn trọng em nên mới nói ra, mà em anh thất vọng thật đấy.”
Anh ta tuôn hết mọi bực ra, rồi ném lại một câu:
“Em tự nghĩ xem dạo anh đối xử em thế nào. Em muốn có con, anh đã cố gắng phối hợp rồi. Tối nay anh ra sofa ngủ.”
Cạch! — Cánh cửa đóng sầm lại.
Tôi bật .
cho cuộc hôn nhân đáng thương .
cho bản thân mù quáng.
Trong mắt anh ta, việc xin lỗi tôi là đang ban ơn, là cho tôi diện, tôi không không tha thứ, nếu không thì đúng là loại đàn bà hay ghen anh ta nói.
Anh ta dám đối xử tôi , vì tôi đã từng yêu anh ta con chó quấn chân.
Cho nên, tất cả những điều — là tôi đáng chịu!
2
Sáng sớm, Hà Nhiên đã biến mất tăm. Tôi đương nhiên biết anh ta đâu. Vài ngày nay anh ta đều sớm về khuya.
Trợ lý Tiểu Trần của công ty anh ta đã cho tôi mấy cuộc để tìm .
Tiểu Trần nói, dạo gần đây anh ta hoàn toàn không công ty.
Gộp mọi chuyện lại, anh ta chỉ có là chạy chăm Ân Ân.
Tôi lấy được số thứ tự xong liền xe bệnh viện. Ca phẫu thuật phá thai rất nhanh, mười phút sau tôi đã đẩy ra ngoài.
Trùng hợp là, lúc thủ tục thanh toán, tôi lại gặp Hà Nhiên. Anh ta ôm vai Ân Ân, cau mày hỏi tôi:
“Em theo dõi anh à?”
Tôi không trả lời anh ta mà nhìn sang Ân Ân. Cô ta lập né tránh ánh mắt tôi, rồi giả vờ giận dỗi cấu tai Hà Nhiên:
“Anh nói , Tẫn Di sao lại theo dõi bọn được? Bọn quang minh chính đại, hơn nữa Tẫn Di đâu không hiểu chuyện.”
Một câu nói đầy tính “nghệ thuật” của cô ta đã đẩy vấn đề sang tôi. Tôi chỉ có , đáp lại:
“Đúng , vợ chồng các khám thai thì liên quan tôi. Tôi theo dõi ?”
Thấy tôi nói thẳng , Hà Nhiên tối đẩy tôi một cái:
“Em có ý ? Anh chỉ xem Ân Ân chị gái thôi!”
Tôi vừa mới xong phẫu thuật, cơ yếu mức đứng còn không vững, anh ta đẩy một cái liền ngã xuống đất. Vết đau dưới bụng khiến tôi siết chặt lông mày, bật ra một tiếng rên.
Thấy , Ân Ân lập ngồi xuống đỡ tôi, miệng thì trách mắng Hà Nhiên, biểu cảm lại nở một nụ thách thức tôi.
Tôi ghê tởm hất tay cô ta ra, định vịn tường tự đứng dậy. Không ngờ cô ta lại “phịch” một cái ngồi bệt xuống đất, miệng kêu la: