Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

“Đồ súc sinh! Đồ sát nhân! em gái ruột mà mày dám ra tay! Tao đúng không nên thứ lang sói mày !”

Tôi rút điện thoại ra.

Ngay trước ba người, mở video.

thẳng đến trước họ.

“Xem . Dù sao tôi gì mấy người không tin.”

5
Video bắt đầu khá rung lắc, nhiều đoạn tối đen, sau đó dần xuất hiện hình ảnh của Trần Hảo và đám vệ sĩ.

Trần Hảo đứng chết lặng tại chỗ, lẩm bẩm: “Không thể nào…”

Thế nhưng video tiếp tục.

Giọng của vang chiếc điện thoại bể góc của tôi, có hơi giật nhưng từng câu rõ ràng:

“Rồi, tháo dây cho nó, trói tôi , rồi cứa cho tôi một nhát.”

“Đồ phế vật, không cứa cho tôi một nhát làm sao tôi vu oan cho con tiện nhân Trần được? tôi càng thảm ba mẹ với anh trai càng thương tôi, càng ghét nó!”

Mắt mẹ tôi đỏ hoe, nước mắt cứ quanh quẩn không rơi.

Trần đầu đến giờ im lặng, giờ bình tĩnh quay sang :

“Giải thích .”

Trần Hảo khóc nức nở, níu chặt áo mẹ tôi, giọng cầu xin thảm thiết:

“Con xin lỗi… Con quá sợ thôi… Con sợ ba mẹ có chị rồi sẽ không cần con nữa…”

“Con biết sai rồi… Chị ơi… Chị tha cho em , em không dám nữa đâu…”

Máu thấm đẫm chiếc váy trắng của , mất máu quá nhiều khiến môi đã bắt đầu trắng bệch.

Mẹ tôi quả nhiên mềm lòng, do dự quay sang nhìn tôi:

à… Em con còn nhỏ…”

Anh trai tôi lạnh lùng cắt lời:

“Đủ rồi mẹ. khi , Trần Hảo đã làm bao nhiêu chuyện, chẳng lẽ ba mẹ không ? Hết lần này đến lần khác bênh vực , mẹ muốn phải nghĩ thế nào?”

Mẹ tôi cúi đầu xấu hổ, ba tôi tối sầm , tay ôm vai bà.

“Ba mẹ nhỏ đã xem Hảo Hảo con gái ruột… Mẹ ruột nó không ở bên, ba mẹ không nỡ…”

“Không ở bên vì bà tráo đổi con của chủ rồi ngồi tù. Đáng đời. Nếu ba mẹ không nỡ xa Trần Hảo, cũ sống .”

Tôi thực sự xúc động trước sự dứt khoát của Trần .

“Anh à, anh biết không? Anh nằm ngay tại khoang liên sườn thứ năm bên trái của em, cách đường giữa xương đòn khoảng 0.5 đến 1cm đấy.”

Trần trầm ngâm phút rồi hỏi:

“…Gì cơ?”

“Chỗ đó tim em đấy, anh à!”

cổ anh đỏ bừng trong nháy mắt.

Tối hôm đó, Trần Hảo cũ.

Tôi chẳng buồn quan tâm đến tình hình của .

Coi loại bỏ được một cục máu đông có nguy cơ tắc mạch bất cứ lúc nào.

Cuối cùng tôi có thể gặp Kỷ Trầm.

Anh xem qua hồ sơ của tôi, khẽ nhíu mày.

“Thành thật mà , hồ sơ này… không có gì cạnh tranh .”

Tôi biết chứ. Nên nhất quyết phải bám cái cây đại thụ anh.

“Anh có thể không rõ, nhưng con đường hành của người thường tụi em không dễ dàng gì. Em ở mấy trường làng, cấp ba chết sống, đánh bại tám mươi lăm vạn thí sinh vào được top năm vạn toàn tỉnh, vậy mà đủ điểm vào một trường không nằm trong danh sách trọng điểm.”

“Dù vậy, viện trưởng ở nhi viện bảo em đứa thành công nhất trước đến nay.”

“Em không muốn phá vỡ công bằng, muốn giành công bằng cho mình. Em cần một cơ hội. Đừng ở trại hè trước, vì em không trường danh tiếng nên loại thẳng tay…”

Kỷ Trầm nhấp một ngụm trà, im lặng nhìn tôi rất lâu.

Tôi căng thẳng đến mức không dám thở mạnh.

Mãi đến khi tôi gần cạn hơi, anh gật đầu.

Lúc rời , anh đột nhiên hỏi tôi một câu:

“Những lời này, em từng với ba mẹ hay anh trai em chưa?”

Tôi lắc đầu.

“Việc họ có biết hay không… thực ra chẳng quan trọng.”

xong tôi xoay người rời , không hề anh chưa tắt cuộc gọi đang bật đầu.

Trên đường , tôi lòng tràn cảm xúc, bước chân nhẹ bay.

Nhưng đến một bầu không khí chết lặng.

Bật đèn , suýt nữa tôi hét toáng khi ba cái bóng ngồi thẳng hàng trên sofa.

“Ba mẹ định hù con chết để báo thù cho Trần Hảo đấy à?”

Trần co giật khóe miệng, gật đầu phía đối diện:

“Ngồi xuống . lẹ, em còn phải ôn phần chẩn đoán phân biệt của nội khoa.”

Nghĩ tới quyển sách dày đặc kiến thức kia, tôi hơi choáng.

Ba tôi mẹ cấu một cái, rên rồi cố nhịn khi tôi và anh trai đều đang nhìn.

“Khụ… chuyện hồi sáng… ba thay mẹ, xin lỗi con. Ba mẹ nóng vội quá…”

Mẹ tôi gật đầu lia lịa theo.

có Trần sắc khó coi. hai nhìn sang, anh cất tiếng, giọng trầm:

“Yên tâm , anh sẽ cho người trông chừng Trần Hảo. Nếu em thiếu tiền cứ .”

“Thiếu!”

Tiền trên trời rơi xuống, không phí.

Anh ra thẻ phụ đã chuẩn sẵn, cho tôi.

“Anh mua cho em điện thoại rồi, lát nữa .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương