Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ông run rẩy nhận lấy xấp giấy, tay khẽ run.
Ông hắng giọng, đầu đọc từng tờ một.
“Công thức máu: .”
“Chức năng gan: .”
“Chức năng thận: .”
…
Ông đọc rất nhanh, đến khi lật đến trang cuối cùng thì đột ngột khựng lại.
Ông ngẩng đầu lên, sắc mặt trở nên kỳ quặc, liếc nhìn tôi một , rồi lại cúi xuống nhìn tờ giấy trong tay, ánh mắt do dự… xen lẫn một chút… thương hại?
Livestream cũng đầu xôn xao vì sự im lặng bất đó.
【Sao không đọc nữa? Trang cuối là vậy?】
【Nói nhanh lên! Nóng muốn chết!】
Trước sự thúc giục của hàng trăm ngàn người xem, nuốt khan một ngụm nước bọt, nhìn vào ống kính, chậm rãi thốt vài :
“Kháng xoắn khuẩn giang mai… dương tính (+).”
“Chẩn đoán: Giang mai, giai đoạn hai.”
05
Một “ù” nổ vang trong đầu tôi, tất cả trở nên trắng xoá.
Không nào!
Tôi giật lấy tờ quả, nhìn vào trang cuối cùng.
đen trên nền trắng, ghi rõ ràng: “Dương tính (+)”.
Mấy đó một khối sắt nung đỏ, thiêu cháy đôi mắt tôi.
“Diên Diên!” – cũng sững sờ, giật lại quả từ tay tôi. – “Không nào! Tuyệt đối không nào!”
Sau lưng tôi, vang lên không kiềm chế được, vẻ đắc ý của Bạch Dao.
Cô ta bước tới, giọng điệu giả tạo thương hại:
“Ôi trời, cô Lâm, có thì chữa, đừng cố gắng gồng mình livestream nữa, nhìn thật khó coi.”
Nói xong, cô ta quay sang nhìn với ánh mắt “lo lắng”:
“Thầy , thầy nhất định phải cẩn thận, này lây mạnh lắm, đừng để cô ta liên luỵ.”
Sắc mặt tối sầm, lạnh đến mức muốn băng.
Anh không thèm nhìn lấy cô ta một , chỉ nghiến răng bật một :
“CÚT!”
Nét mặt Bạch Dao đông cứng lại trong tích tắc.
“Nghe rõ,” – giọng không lớn, nhưng từng đều lạnh lẽo căm ghét. – “Tôi là anh của cô ấy! ! Cùng mẹ đẻ ! Cô loại đàn bà đầu óc toàn giòi bọ cô, tôi nhìn thêm một giây cũng thấy ghê tởm!”
Câu nói ấy một bạt tai thật mạnh, tát vào mặt Bạch Dao – cũng tát vào đám người trong livestream đang chờ xem trò .
【WTF! Cú bẻ lái đi vào lịch sử! Là anh ?!】
【Anh thì sao? Quan trọng là con kia giang mai kìa! Còn không chịu thừa nhận!】
【Một màn ‘vừa diễn vai nạn nhân vừa đòi công lý’ rồi vả sml. Con này đúng là tiện nhân!】
Ánh mắt của đám đông quanh tôi cũng đầu thay đổi, từ tò mò chuyển sang khinh tránh né.
Tôi ôm chặt tờ giấy trong tay, đầu óc trống rỗng, chân đứng không vững.
Có đó… rất sai.
Tôi ngẩng phắt đầu lên.
Trong hai chờ quả, Bạch Dao từng viện cớ ngoài đi vệ sinh.
Sau khi quay lại, cô ta bỗng biến thành một người khác – thản, tự tin, đắc ý.
Cô ta đã gặp ai?
Tôi nhìn vào cửa phòng xét nghiệm.
“Không nào!” – Tôi xông tới, túm lấy vừa xét nghiệm máu tôi.
“ máu của tôi đâu?! Tôi muốn xem máu của tôi!”
đó tôi làm hoảng loạn, mắt láo liên né tránh:
“… máu đã được tiêu huỷ rồi…”
“Tiêu huỷ trong vòng hai ?!” – gầm lên – “Quy trình của viện các người là huỷ máu sau hai à?!”
“Tôi… tôi…”
“Đủ rồi!”
Bạch Dao đột nhiên hét lớn, lao đến đẩy tôi .
“Lâm Diên! Cô làm đủ trò chưa?! Cô nghĩ mình là ai? Cả viện này phải xoay quanh cô chắc?!”
Cô ta khoanh tay trước ngực, cằm hất cao, ánh mắt tràn kiêu ngạo đắc thắng:
“Giờ thì chứng cứ rõ ràng rồi, cô có phải nên xin lỗi tôi vì chuyện hôm qua vu khống không?”
Tôi nghiến chặt răng, nước mắt uất ức dâng lên trong khoé mắt.
“Xin lỗi?”
6
Tôi ngẩng đầu lên, đối mặt với gương mặt vẻ chiến thắng của Bạch Dao – rồi bỗng bật .
“Bạch Dao, cô nghĩ… cô chắc chắn là mình thắng rồi phải không?”
của tôi khiến cô ta sững lại, nụ đắc ý trên mặt cũng đầu cứng đờ.
“Cô… cô có ý ? quả rõ ràng trắng đen, còn muốn cãi cùn sao?”
“Cãi cùn à?” – Tôi thu lại nụ , bất ngờ siết chặt cổ tay cô ta.
Tay cô ta lạnh ngắt, còn đang run.
“Cô đang chột dạ đấy?”
Tôi giật mạnh, lôi cô ta đi tới cửa sổ phòng xét nghiệm, tay còn lại “bốp” một vỗ mạnh lên kính, âm thanh vang dội khiến cả đại sảnh lập tức yên lặng.
“Anh!” – Tôi chỉ vào nam vừa nói “ máu đã tiêu huỷ” – “Anh tên ?!”