Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

“Bây giờ hắn ở viện điều dưỡng đặc biệt, nhưng sống bao lâu đâu, vì vài hôm trước kiểm tra ra… hắn có khối u não, chẳng mấy chốc sẽ gặp chuộc lỗi…”

“À… anh quên mất, đâu muốn gặp hắn. Anh sẽ giúp siêu thoát sớm, , đừng quay đầu lại nữa.”

Ngọn lửa chậu sắt bất ngờ bùng cao, tro tàn bay trước di ảnh tôi, hệt cánh bồ công anh thuở nhỏ từng chơi đùa.

Tô Tiểu Nhiễm cẩn thận cất hộp đen và hũ tro cốt vào ba lô: “Anh, ngày mai sinh nhật chị, mình bãi mà chị ấy thích nhất đi.”

Bình minh, bãi cát vàng.

đặt hộp đen nước , con sóng lưỡi tinh nghịch nhanh chóng cuốn lấy.

Từ xa, tiếng còi tàu thủy vang vọng. Tôi chợt nhớ lời ước năm mười sáu tuổi: “Hy vọng sau này có ngắm đại dương thật sự.”

Điện thoại túi rung , tin nhắn gửi : Việt Trạch sáng nay bị xuất huyết não đột ngột, hiện đã hôn mê bất tỉnh, bác sĩ cho rằng khả năng tỉnh lại rất thấp.

xóa tin nhắn, ném lọ thủy tinh trống xuống .

Lọ thủy tinh dưới ánh trời lấp lánh, tựa kẹp tóc pha lê hộp đen – món quà sinh nhật năm mười tám tuổi Việt Trạch từng tặng tôi.

Ký ức xưa đã theo sóng trôi xa.

Tô Tiểu Nhiễm bất ngờ chỉ tay về phía xa: “Anh, anh kìa!”

, đàn cá heo tung mình nhảy , lưng xám bạc rạch nát ánh sáng ban mai.

lấp lánh sóng vỗ, bỗng cảm thấy khóe mắt cay xè.

Tôi lần cuối cùng ôm lấy người thân mình, cảm giác linh hồn đang dần dần tiêu tán.

trời đang nhô từ đường chân trời, Tô Tiểu Nhiễm tung phần tro còn lại tôi ra .

lấy ra tấm ảnh gia đình ví, gái đứng giữa, tay cầm kẹo bông, cười cong cả mắt mày.

Anh nhẹ nhàng vuốt tấm ảnh: “ , cuối cùng chúng ta trọn vẹn rồi.”

Tôi trôi lơ lửng , ánh nắng xuyên qua cơ , khiến tôi dần tan biến.

Tôi lặng lẽ bóng lưng họ, nói lời tạm biệt im lặng.

Từ nhỏ lớn, anh trai luôn đối xử rất tốt với tôi, gần điều gì chiều theo tôi, còn gái thì ngoan ngoãn hiểu chuyện.

nói, có anh trai và gái vậy điều hạnh phúc nhất cuộc đời này tôi.

Hy vọng khi đầu thai chuyển kiếp, kiếp sau vẫn có làm người với họ.

đường trở về, đài phát thanh xe vang : “Rạng sáng hôm nay, tại con hẻm tối ở trung tâm thành phố phát hiện thi nữ vô danh, ban đầu xác định người vô gia cư…”

……

Ba tháng sau, tại hiện trường buổi đấu cổ họ .

giơ bảng đấu , mẹ Việt Trạch ngồi góc nức nở.

Khi tiếng gõ búa vang , anh thấy ngoài cửa đấu , cây ngô đồng có hai con chim sẻ đang làm tổ.

Trợ lý đưa tài liệu : “Tô tổng, tòa này anh định cải tạo thành gì?”

“Trung tâm bảo trợ động vật hoang, vô gia cư.” Anh ký tên xuống, nét bút lướt qua bốn chữ “ thị công quán”, “Thêm trung tâm tư vấn tâm lý miễn phí nữa, dùng tên đặt.”

Khi rời khỏi buổi đấu , nắng vừa đẹp.

ngẩng đầu bầu trời, mây bị gió thổi thành hình lông vũ.

Anh biết, có vết thương vĩnh viễn lành, nhưng ít nhất ánh nắng chiếu vào, linh hồn từng bị bóng tối nuốt chửng, có nơi nương náu.

HẾT

Tùy chỉnh
Danh sách chương