Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thủ tục nước ngoài xử lý rất nhanh.
Vé máy bay vừa đặt xong, Phúc Lạc Lạc đã tìm tôi.
Phúc Lạc Lạc không giống anh trai cô ấy.
Cô ấy đơn thuần ít tiếp xúc với tôi, nên khi đó không ngừng khen ngợi .
Nhưng khi biết thật, cô ấy không bao giờ gần nữa.
Lần này nghe tin tôi sắp nước ngoài, cô ấy có chút tiếc nuối hỏi: “Chị ở bên anh lâu như vậy, thật buông sao?”
Tôi gật đầu: “Buông .”
Hết lần này lần khác hy sinh, đổi chỉ là lạnh nhạt, dù trái tim mạnh mẽ đâu cũng sẽ đầy thương tích.
Thấy tôi đã quyết tâm, Phúc Lạc Lạc mắt đỏ hoe kể chuyện của chính mình.
Cô ấy mang thai ngoài ý , nói với Phúc .
Nhưng Phúc nghe lời khuyên của , định để cô ấy liên hôn với người mà cô không thích.
Cô ấy giữ đứa bé, nhưng không cưới người mình không yêu, nên tôi.
Điều đó khiến tôi bất ngờ.
Phúc chỉ vì lời của , mà đẩy cô gái đơn thuần vào cuộc hôn nhân chính trị.
Xem , trong mắt anh , chỉ có là không thể thay thế.
Phúc Lạc Lạc khóc rất đáng thương, cuối tôi đồng ý với cô ấy.
Tôi giúp cô ấy xin suất thính ở Harvard, để cô ấy dùng giấy tờ tùy thân của tôi khám thai.
khi xác nhận đứa bé khỏe mạnh, chúng tôi nhau nước ngoài.
Nhưng vừa đặt chân xuống sân bay, chúng tôi phát hiện thẻ ngân hàng bị đóng băng.
Đây là thủ đoạn quen thuộc của Phúc , ép chúng tôi quay về.
Anh luôn đánh giá thấp kiên định dũng khí của con gái.
Phúc Lạc Lạc đem bán túi đồng hồ hàng hiệu, còn tôi thì khi đăng ký, lập tức làm thêm ở nhà hàng.
Khu phố làm thêm buổi tối trị an không tốt, hôm đó tôi tan ca mình, luôn có cái bóng .
Tôi căng thẳng siết chặt xịt chống sói, bước nhanh về phía khu phố chính.
Khi gần bãi đỗ taxi, bỗng có người từ phía giữ lấy vai tôi.
Tim tôi chùng xuống, bản năng xoay người , mạnh tay ấn xịt.
“Xì——”
người đàn ông ôm lấy mắt, giơ chiếc ví dán đầy sticker đáng yêu.
Anh nói bằng tiếng Trung trôi chảy:
“Bạn học Phương, đây có phải là ví của cô không?”
Người đàn ông dõi tôi tên là An, là diễn viên.
Ban ngày anh quay phim trong trường, tình cờ nhặt ví của tôi, nên khi tôi tan làm thì để trả .
Không ngờ bị tôi tưởng nhầm là kẻ dõi.
xịt chống sói của tôi đặc biệt cay, mắt An lập tức sưng đỏ.
Anh giữ lấy tay tôi, vô tội nói:
“Tiểu , xịt của sinh viên y các dữ dội vậy sao?”
Tôi lập tức đỏ mặt.
Vì trách nhiệm, tôi đưa An về căn biệt thự nhỏ thuê trọ.
Phúc Lạc Lạc ngủ sớm, khi tôi giúp An rửa mắt, còn nhắc anh đừng gấp.
Trong đôi mắt như vì sao của anh , nước mắt thuốc nhỏ mắt cứ thế tuôn trào.
“Tiểu , không tôi sẽ nghẹt mất.”
Tôi lập tức thấy áy náy, động tác trên tay nhanh hơn chút.
khi xử lý xong, tôi phát hiện mặt An đỏ lên, môi cũng có chút kỳ lạ.
Tôi vội vàng sờ trán anh : “ An, anh sao vậy? Mau trả lời .”
An lúc này mới gấp, như chú cún nhỏ đáng thương hỏi:
“Tiểu , bây giờ chưa?”
Phụt.
Thì anh ấy thật nín , không dám hít vào.
Tôi không nhịn bật , vỗ vai anh ấy: “Ngốc nghếch.”
An nghiêm túc nhìn tôi: “Tiểu , cuối cũng rồi. biết không, rất đẹp.”
Tôi sững người.
Đây là lần đầu tiên có người quan tâm việc tôi có hay không.
khi bố mẹ ly hôn, tôi sống mẹ – người mắc bệnh sạch sẽ rối loạn cưỡng chế.
Tính cách mẹ rất nghiêm khắc, dù là cuộc sống hay công việc đều cứng nhắc nghiêm túc.
luôn dùng tiêu chuẩn của để yêu cầu tôi.
Trước mặt , tôi không dám tươi như những cô gái khác.
đó mắc ung thư, bắt ép tôi xem mắt.
Tôi nghe ý , chọn Phúc – người chững chạc ổn định.