Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7AVVuIelbz

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Anh ta sợ tôi tiêu bậy.
Giờ tôi mới hiểu—anh ta chỉ không muốn tôi bất kỳ khả năng độc lập nào.
Tôi nhìn khoản tiền đó, lòng ngổn ngang trăm mối.
cũng tốt.
Ít ra, số tiền … tôi không sợ rời khỏi anh ta sẽ chết đói ngoài đường.
Tôi đặt một phần lẩu cay nhất .
Tôi muốn dùng thứ vị nồng đến cháy họng ấy nhắc mình rằng—
Tôi còn sống.
Sống thật.
nhanh chóng giao đến.
Tiếng gõ cửa vang , tôi nghĩ shipper, nên không suy nghĩ nhiều mà đi ra mở cửa.
Kết quả—đứng ngoài cửa Lãng.
Anh ta cầm theo một hộp thuốc một phần nóng nhạt nhẽo.
Thấy tôi, anh sửng sốt một giây, rồi cau mày.
“Tại còn ở đây?” tôi lạnh lùng hỏi.
Anh ta không trả lời mà bước thẳng , tự tiện thay giày.
“Vết thương trên em phải xử lý , không dễ nhiễm trùng.”
Anh vừa vừa đưa muốn nắm tôi.
Tôi như điện giật, lập tức rụt mạnh.
“Không cần anh giả tốt! Tôi tự lo !”
“ đây nhà tôi, mời anh cút ra!”
Lãng nhìn tôi, trong mắt một chút bất lực mệt mỏi.
“ , đừng loạn nữa. Em cả ngày chưa , anh mang đến em.”
Anh ta đặt bàn, giọng nhẹ nhàng như không chuyện xảy ra.
Cảm giác đó khiến tôi rùng mình.
Anh ta muốn ?
Lễ cưới cũng tổ chức rồi, sự thật cũng rồi.
Tại còn quay ?
Muốn tiếp tục hưởng “vợ ở nhà, bồ bên ngoài” như loại đàn ông tiện nghi nhất ?
Anh ta coi tôi ?
Một món thích thì giữ, chán thì bỏ, cần thì nhặt về?
“ Lãng,” tôi nhìn anh ta, từng chữ rít ra lạnh buốt,
“Anh không hiểu tiếng à?”
“Tôi bảo anh — cút.”
Tiếng quát của tôi… hoàn toàn không khiến Lãng rời đi.
Anh ta chỉ im lặng nhìn tôi, ánh mắt như đang nhìn một đứa trẻ vô lý gây chuyện.
Rồi anh đi đến trước mặt tôi, ngồi xuống, không phép tôi phản kháng, trực tiếp nắm cổ tôi.
“Đừng động.”
Giọng anh không lớn, chứa một thứ áp lực khiến ta không cãi .
Tôi giật , không rút ra nổi.
Sức của anh ta quá mạnh.
Năm năm qua, chính kiểu dịu dàng pha cưỡng ép đã mài mòn hết tính cách, sự phản kháng bản ngã của tôi.
Khiến tôi quen với việc… ngoan ngoãn nghe lời anh ta.
hôm nay khác rồi.
Hôm nay, tôi không còn muốn con rối trong anh ta nữa.
“Buông tôi ra!”
Tôi vùng vẫy kịch liệt, kia đẩy loạn anh ta.
Trong lúc hỗn loạn, không biết tôi đụng trúng , tô lẩu cay trên bàn “xoảng” một tiếng đổ tung xuống sàn.
Dầu đỏ ớt tràn lan khắp nơi.
Cảnh tượng bừa bộn không chịu nổi.
Giống hệt cuộc đời tôi lúc .
Động tác của Lãng khựng .
Anh nhìn đống hỗn độn trên sàn, rồi nhìn tôi, chân mày nhíu chặt.
“Thẩm , em nhất định phải hành hạ bản thân như vậy ?”
“ cay thế , dạ dày của em chịu không?”
Giọng anh ta chất chứa trách móc… xen lẫn lo lắng.
tôi chỉ thấy buồn cười ghê tởm.
“ dạ dày của tôi… cơ … liên quan đến anh?”
“ Lãng, bây giờ anh tư cách mà quản tôi?”
“Bạn trai cũ? Hay… chồng của bạn thân tôi?”
Câu đó như một cây kim độc, đâm thẳng mặt anh ta.
Sắc mặt Lãng lập tức trở nên khó coi.
Anh buông tôi ra, đứng dậy, nhìn tôi từ trên xuống với vẻ kiềm chế.
“Thẩm , anh biết em hận anh. Em muốn chửi anh thế nào cũng .”
“ em không sức khỏe của mình ra trò đùa.”
“Uống đi. Anh sẽ đứng đây nhìn em uống.”
Anh trở về dáng vẻ cao cao tại thượng, tự mình quyết định cuộc đời tôi.
Như tôi sinh ra để nghe lời anh.
Dựa ?
Dựa việc anh lừa tôi năm năm?
Hay dựa việc anh biến tôi thành bộ dạng thảm hại như bây giờ?
Một ngọn lửa nghẹn uất từ đáy lòng tôi bùng đến tận óc.
Tôi bật đứng , cầm bát anh ta mang đến, không thèm nhìn, hất thẳng anh ta!
“Tôi đã rồi, tôi không muốn của anh! Anh điếc hả?!”
nóng hắt anh, loang đầy lớp áo sơ mi trắng.
Lãng cú tấn công bất ngờ hoàn toàn mất kiềm chế.
Anh túm chặt vai tôi, lực mạnh đến mức như muốn bóp nát xương tôi.
“Thẩm ! Mẹ nó em điên rồi đúng không?!”
Đôi mắt anh đỏ ngầu, gân xanh nổi , trông như muốn giết .
Tôi chưa từng thấy anh ta thế .
Tôi hơi sợ.
tôi không lùi.
Tôi ngẩng đầu, nghẹn giọng gào :
“Đúng! Tôi điên rồi! anh, Ôn Tình—hai bọn anh ép đến phát điên!”
“? Anh đau lòng hả? Đau lòng vì tôi không ‘cơm tình yêu’ anh mang vợ anh ?!”
“ Lãng, đừng quên, bây giờ anh đàn ông đã vợ! Nửa đêm nửa hôm chạy đến nhà ‘bạn gái cũ’ lôi kéo động động chân, anh không sợ vợ mới cưới của anh biết rồi loạn hả?!”