Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 8

“Nguyên Bảo, ngoan nào, là sai, không sớm phát hiện người xấu lừa. xem, là món thích nhất nè…”

Tôi chầm chậm đưa , không ép buộc, nhàng mở lòng bàn .

Nguyên Bảo chần chừ, dùng mũi ngửi thật kỹ.

Đuôi nó hơi rung .

Nó nhìn tôi, lại cảnh giác liếc đang cau mặt.

, bản năng với thức ăn ký ức từng giữa chúng tôi vượt qua những mệnh lệnh cấy vào.

Nó rón rén tiến lại gần, liếm sạch đồ ăn trong tôi.

Khoảnh khắc ấy, nước tôi gần như trào .

Nguyên Bảo của tôi, nó còn đó! che mà thôi!

Tịch nói gì đó, nhưng tôi chẳng buồn nghe nữa.

“Ly hôn , luật sư của tôi sẽ liên hệ .”

nhìn tôi không thể tin nổi.

Ngay giây tiếp theo, ta đột ngột nổi cơn điên, giật lấy Nguyên Bảo từ trong lòng tôi.

hung hăng ném nó xuống đất.

“Súc sinh! Mày phá hỏng hết kế hoạch của tao!”

, điên sao?!”

Tôi chưa bao giờ nghĩ người chồng luôn dịu dàng trước mặt mình, lại là một quỷ như thế!

Nguyên Bảo rít một tiếng thảm thiết, run rẩy cuộn người dưới đất.

Tôi lao tới ôm lấy Nguyên Bảo, ngẩng đầu trừng nhìn ta:

, tôi sẽ khiến phải trả giá!”

gào dữ tợn, vào mặt tôi mắng:

“Nếu không vì tiền của ba , tôi sớm…”

“Sớm gì? Sớm ả Tịch cao chạy xa bay?”

Tôi lạnh lùng bật cười.

tưởng tôi không biết hai người qua lại với nhau từ lâu sao? Camera ở viên được cảnh hai người hôn nhau!”

Đám đông xung quanh xôn xao, người rút điện thoại lại.

giận điên người, lao tới bắt tôi, nhưng mấy người đàn ông xung quanh ngăn lại.

“Ăn hiếp phụ nữ là giỏi lắm à?”

“Chúng tôi báo an đấy!”

ta gào thét như thú hoang dồn vào đường , không kiềm chế nổi:

“Phải! Tất cả là tôi làm! Tôi chính là phát điên, chết! Tiền của ba vốn dĩ là của tôi!”

Tôi giơ điện thoại , hiển thị giao diện ghi âm.

“Những lời này, để nói với an , gặp nhau ở tòa nhé.”

Tôi ôm lấy Nguyên Bảo đang run rẩy, nhàng vuốt lưng nó.

“Đừng sợ, ở đây .”

Tôi người rời , ôm Nguyên Bảo còn run .

Không phải vì sợ, mà là vì cũng được giải thoát.

Ba tháng sau, mọi thứ khép lại.

Tịch phán tù vì tội lừa đảo ngược đãi động vật.

chồng lặng lẽ về quê sau phiên tòa, nghe nói cả ngày không bước chân khỏi nhà.

Tôi dọn đến nhà mới Kỳ Kỳ Nguyên Bảo.

Nơi này một sân nhỏ, nắng thể chiếu khắp mọi ngóc ngách.

Nguyên Bảo dần khôi phục dáng vẻ ngày xưa.

Mỗi ngày tôi làm về, nó luôn đào cửa, ngậm dép chạy đón tôi.

Kỳ Kỳ cũng quen bạn mới ở trường mẫu giáo mới, tuần cứ đòi tôi dẫn Nguyên Bảo viên.

tuần này nắng đẹp, chúng tôi lại bãi cỏ viên picnic.

Nguyên Bảo chạy một vòng đuổi theo bướm, sau đó lại nằm bên cạnh, gác đầu chân Kỳ Kỳ.

ơi, lông của Nguyên Bảo đang phát sáng kìa.”

Kỳ Kỳ nhàng vuốt lưng Nguyên Bảo.

Đúng vậy, dưới ánh mặt trời, lông của Nguyên Bảo vàng óng mềm mại, đôi trong veo rạng rỡ.

Nó ngẩng đầu liếm Kỳ Kỳ, sang vẫy đuôi với tôi.

Tôi đưa vuốt tai nó, nó lim dim đôi đầy dễ chịu.

Gió thoảng qua, trên bãi cỏ vang tiếng cười của lũ trẻ.

Kỳ Kỳ tựa vào người Nguyên Bảo ngủ say, nắm chặt lông nó.

Nguyên Bảo không dám cử động, dùng ánh dịu dàng nhìn tôi.

Khoảnh khắc này, mọi bóng tối đều tan biến.

HẾT

Tùy chỉnh
Danh sách chương