Sau khi chị dâu mang thai, chị ấy đăng băng vệ sinh vải lên mạng để bán lại lần hai.
Còn bắt tôi chia sẻ bài đăng lên vòng bạn bè, bán cho cả đám bạn đại học của tôi.
Tôi từ chối, chị ấy liền bĩu môi:
“Dùng băng vệ sinh là rơi vào bẫy của chủ nghĩa tư bản rồi, em gái à, em phải tỉnh táo chút đi.”
Chị ấy lấy ra một chiếc băng vệ sinh vải đã giặt sạch:
“Loại băng này chị mua lại đồ cũ, không những có thể giặt đi giặt lại nhiều lần mà còn có thể bán lại lần nữa, tái sử dụng, tiết kiệm vô cùng. Còn băng vệ sinh kia thì mỗi lần dùng một miếng, phí tiền quá!”
Tôi khuyên chị ấy rằng đồ cũ có vi khuẩn, không biết người dùng trước có bệnh gì không, còn giới thiệu cho chị mấy loại băng vệ sinh rẻ mà dùng ổn.
Chị dần dần bỏ không dùng băng vải nữa.
Thế nhưng sau khi sinh, một lần sản dịch ra quá nhiều khiến chị mất mặt trước họ hàng, bạn bè.
Sau đó, chị ta nổi điên đẩy tôi ngã từ trên lầu xuống, độc ác mắng:
“Tất cả là tại mày ép tao dùng băng vệ sinh! Nếu tao cứ dùng băng vải thì đã không mất mặt trước mặt mọi người rồi! Mày chính là muốn tao bị cười nhạo!”
Tôi tuyệt vọng đến chết, không cam lòng mà nhắm mắt lại.
Mở mắt ra lần nữa, tôi đã trọng sinh về đúng cái ngày chị dâu bảo tôi bán hộ băng vệ sinh cũ.