Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chú ba phất nhờ nghề trục vớt tàu đắm.
Tôi theo chú ra khơi, ra một cỗ quan sắt bên trong tàu.
Trong quan có một nằm .
Là… một còn sống.
1
Tôi tên là Điền Mục, tại đang thất nghiệp.
Bố mẹ thấy tôi suốt ngày lêu lổng bèn tống tôi đến Thanh Đảo làm thuê cho chú ba.
Những chú ba phất nhờ buôn than, giờ tự mở công ty thám hiểm đại dương, trục vớt kho báu những tàu đắm.
ngoái, chú ra một chiếc tàu buôn chìm thời Thế chiến thứ hai, kiếm được khoản tiền lớn tới mười con số.
Mười con số lận đấy!
kích thích, kiếm ra tiền, lại còn mang lại khoái cảm khi săn tìm kho báu. Với tôi, đây quả thực là công việc trong mơ!
Đến Thanh Đảo, khi tôi gặp chú ba, tôi có cảm giác còn thân hơn cả gặp bố đẻ.
“Cháu trai, nghe nói mày học ngành Lịch sử thế giới hả?”
Tôi gật , trong lòng thấp thỏm vì sợ chú chê ngành của tôi ít đất dụng võ mà đuổi về Đông Bắc.
ngờ, chú ba bật cười ha hả:
“Dưới trướng chú đang thiếu nhân môn mày đấy. Cháu trai, theo chú. Bảo đảm trong vòng ba , mày sẽ tự do chính!”
Nghe chú ba kể, đợt trước chú Ai Cập, Iraq Tây Âu chơi một vòng mang về rất nhiều liệu văn hiến cổ đại cận đại.
Nhiệm vụ của tôi là trong biển liệu mênh m.ô.n.g tìm ra manh mối vị trí đại khái của các con tàu đắm.
khéo đúng ngành nên hứng thú của tôi dâng trào.
Nửa tháng sau, trên một tờ tuần san “Thời sự” của 1635, tôi tìm được một mẩu tin.
*”Tàu Eva gặp bão chìm khiến 197 thủy thủ thiệt mạng. Chủ tàu Eric Sinatas phá sản tự sát.”*
Bản tin đề cập đến địa điểm tàu Eva bị chìm.
Nhưng may mắn thay, Vua đương nhiệm lúc bấy giờ là Charles I nhắc đến việc trong một bức thủ trát.
*”Con quỷ đáng sợ cướp con tàu của Eric, phá hủy niềm tin của hắn.”*
*”Nàng Eva đáng thương. Nàng vượt qua Mũi Hảo Vọng, nhưng lại chẳng thể nhìn thấy vùng đất Batavia.”*
Batavia chính là Jakarta nay. Nói cách khác, tàu Eva xuất , qua Mũi Hảo Vọng may bị chìm trên đường đến Jakarta.
Kết hợp với ghi chép về các cơn bão thời , địa điểm tàu chìm dường được hé lộ rõ ràng.
Sau khi chú ba xem báo cáo của tôi, hưng phấn tuyên bố chuẩn bị tàu thuyền, xuất ngay lập tức.
2
Địa điểm tàu chìm nằm ở Ấn Độ Dương, đường xá xa xôi.
Chú ba kiếm đâu được một chiếc tàu khảo sát biển xa, triệu tập thủy thủ đoàn, bắt xuất Thanh Đảo.
Con tàu dài khoảng sáu mươi mét, lượng giãn bốn ngàn tấn. Chúng tôi lại trên tàu mà cảm giác vững chãi trên đất bằng.
Dù vậy, một kẻ chưa từng ra khơi tôi nôn thốc nôn tháo, nôn đến c.h.ế.t sống lại.
Lênh đênh trên biển nửa tháng, cuối cùng chúng tôi đến được địa điểm dự đoán.
Tôi hưng phấn lo âu vì sợ mình phán đoán sai.
Lặn lội đường xa đến tận Ấn Độ Dương, chi phí phải vài triệu tệ. Nếu tìm được gì, tôi lấy đâu ra tiền đền bù tổn thất cho chú ba.
Tôi ngồi trong phòng sonar, nhìn nhân sonar đang tập trung tinh thần điều khiển bị.
“Có rồi!”
Nhân sonar bỗng nhảy cẫng , chỉ vào màn khoa tay múa chân.
“Ở đây có sóng phản hồi, rất có thể là một con tàu đắm!”
Tôi hoàn toàn hiểu mấy cái vòng tròn thông số trên màn , nhưng cảm thấy vui mừng mà “múa tay múa chân” cùng cậu ta.
Chú ba lập tức chỉ huy các thuyền thả bị lặn lái xuống biển.
bị lặn nhanh chóng chìm xuống, đèn pha ra sức xua tan bóng tối dưới đáy biển sâu.
Hai trăm mét… Ba trăm mét… Bốn trăm mét…
bị lặn đổi góc quay, một cột buồm mục nát thình lình ra trên màn .
3
Toàn bộ thuyền đều kích động.
bị lặn định chính phương vị của tàu vị trí khoang chứa hàng.
Chú ba ra lệnh một tiếng, mấy thợ lặn mặc bộ đồ lặn biển sâu cồng kềnh lần lượt nhảy xuống biển.
Tín hiệu của thợ lặn rất nhanh truyền .
Cần cẩu ở mũi tàu ra tiếng gầm rú kéo theo chiếc rương tiên thoát khỏi sự giam cầm của làn biếc, thấy lại ánh mặt trời.
Hai thuyền cởi dây thừng cố định của, hợp lực mở nắp rương ra.
Một rương đầy ắp tiền vàng ra, dù bị biển ngâm mấy trăm vẫn tỏa sáng lấp lánh.
Tiếng hoan hô vang vọng khắp boong tàu, trên mặt ai nấy đều nở nụ cười rạng rỡ.
rồi!
Chú ba bước tới, bốc một nắm tiền vàng.
Tiếng vàng va vào nhau leng keng, nghe cực kỳ vui tai.
Nhưng chú ba lại nhíu mày.
Chú cầm một tiền vàng, ngắm nghía hồi lâu, mãi sau mới mở miệng gọi:
“Điền Mục, lại đây.”
Tôi vội vàng chạy bước nhỏ tới hỏi: “Sao thế chú?”
“Mày xem thử xem đây là tiền tệ của nào.”
Tôi bối rối nhặt một tiền quan sát kỹ lưỡng.
Theo thông tin chúng tôi có được trước , con tàu chìm 1635. Chủ tàu là một thương gia tên Eric.
Tôi từng đọc trong sách nên biết được vào thời kỳ , mệnh giá một tiền vàng là 3 bảng .
Trên tiền vàng khắc bán thân của vua Charles I trong lễ đăng quang, tay cầm bảo kiếm cành ô liu.
Nhưng… tiền vàng trước mắt lại khắc họa một đàn ông có ánh mắt u ám.
đàn ông cười một cách quỷ dị, khóe miệng nhếch cao quá mức, thể đang ra sức chế giễu những sinh vật thấp hèn nhất thế gian .
Ở chính giữa trán đàn ông có một vết sẹo cực kỳ bắt mắt, trông giống số “8” Ả Rập nằm ngang.
Đây là tiền vàng nào? Tây Ban Nha? Hà Lan? Pháp? Chẳng lẽ là Áo?
Tôi vắt óc suy nghĩ, lục lọi hết kiến thức trong bụng mà nghĩ mãi ra, đành phải đặt tiền xuống rồi lắc với chú ba.