Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
Đến Hứa thị tộc học ta mới hay, phương thức giáo dục cao cấp ở đây hề giới hạn trong việc học vẹt.
Phạm đại nho là có tư tưởng tiến bộ, rất thích kết hợp vừa học vừa chơi, thường xuyên tổ chức đủ loại hoạt động cho đám học trò.
Ngoài các hoạt động như cưỡi ngựa, b.ắ.n tên, đá cầu, còn tổ chức thi hội, trà hội, thưởng hoa, khiến ta cả ngày bận rộn đến không thể tả hết niềm vui.
Một hôm, trong học viện tổ chức một cuộc thi đá cầu.
Ta không muốn cùng các tử có tiếp xúc thể, bèn lấy cớ thể không được khỏe, đứng ở ngoài sân cổ vũ cho họ.
Đang ngồi trên một chiếc ghế dài , bên cạnh bỗng nhiên có một chừng lăm sáu tuổi ngồi xuống.
y phục hoa lệ tôn quý, dung mạo kiều diễm ngây ngô, khuôn mặt nhỏ tròn tròn vẫn còn nét bầu bĩnh của trẻ con.
Hứa gia vốn là danh gia vọng tộc, trong tộc học thường xuyên có quý nhân lui tới.
Ta lấy lạ, hơi nghiêng mình sang bên một chút, để thể hiện ý tránh hiềm nghi.
Thế nhưng qua một lát, ta phát hiện cứ nhìn chằm chằm … của ta.
Ta đành đưa cho nàng một : “Cô nương không? Ngọt lắm .”
thoáng chút ngượng ngùng, do dự lát, vẫn cứ nhận lấy “ rộp rộp” ngon lành.
“ thực rất ngọt.”
nàng nước chảy đầy ra miệng, ta lại đưa chiếc khăn tay cho nàng.
lau lau tay và mặt, có chút ngượng ngùng hỏi ta: “Trước đây… ta chưa từng gặp ngươi, ngươi tên là gì?”
Ta nghiêm trang nói: “Tại hạ là tứ tử Tống gia, Tống Vũ Tiên.”
gật đầu: “Ồ, ngươi là đệ đệ của Lưu Tiên tẩu tẩu.”
Chúng ta đang trò , từ xa bỗng tới một tử hình tuấn tú, quý khí ngời ngời, dung mạo phi phàm.
Bên cạnh hắn theo không ít tùy tùng, nhìn nhất cử nhất động là có thể khí thế bất phàm.
“Dụ , nên về .”
Ta chợt cứng đờ lại.
ta quen, chính là Thái tử đương triều Hiền.
Tam tỷ phu từng là bạn đọc của hắn trong cung, bởi vậy tình cảm hai khá tốt, thường xuyên lui tới.
Hắn gọi “Dụ ”.
Vậy thì nàng tự nhiên là muội muội ruột duy nhất của Thái tử – Lạc công chúa Dụ .
Lạc công chúa Thái tử gọi, đáp lời một tiếng, ngay sau nháy mắt với ta, nói: “Lần sau gặp nhé.”
4
[ – .]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng cắp bản edit đâu nhé!!!!
Từ sau lần gặp gỡ Lạc công chúa, không hiểu Thái tử Hiền thường xuyên chạy đến tộc học.
Ban đầu, ta tưởng hắn đến thỉnh giáo Phạm tiên sinh, hoặc đến hàn huyên với Tam tỷ phu.
Nhưng dần dà, ta có gì sai sai, ánh mắt và đề tài của hắn cứ quanh quẩn bên ta.
“Tống công tử, năm nay bao nhiêu tuổi ?”
Ta thành thật đáp: “Học sinh vừa tròn sáu.”
Tứ ca đúng là sáu tuổi, nhưng ta mới lăm.
Hiền nhìn ta một hồi, có vẻ không hài lòng, nói: “Ngươi gầy yếu quá, thể có bệnh gì không?”
Bệnh ư?
Ta khỏe mạnh lắm chứ.
Nhưng hắn là Thái tử, ta đành đáp: “Khải tấu Điện hạ, từ nhỏ đến lớn, học sinh chưa từng đau ốm.”
Hiền nhướng mày: “Đã là , rèn luyện thể.”
“…”
lẽ tập thành cơ bắp cuồn cuộn như mấy vị tướng quân?
Ta vốn là thư sinh !
Tan học, ta kể lại những lời nói kỳ lạ của Thái tử cho Tam tỷ nghe.
Tam tỷ suy nghĩ một lát bật cười: “Nghe nói Điện hạ đang kén phò mã cho Lạc công chúa, nên mới xem xét các công tử. lẽ công chúa để ý tới muội ?”
Ta xanh mặt: “Muội gì cả, cho nàng một thôi .”
Tam tỷ cười: “Nghe nói gần đây công chúa phát tướng, Hoàng hậu nương nương quản thúc uống của nàng, muội ngược lại rất biết lấy lòng ta đấy chứ.”
Thảo nào nàng ngon lành đến thế.
Ta cạn lời: “Vậy ?”
Tam tỷ xòe tay: “Biết được? Muội cứ thể hiện thật tốt vào, coi như Tứ ca cưới được công chúa, thì Phụ khỏi lo thi cử của đệ ấy.”
Ta: “…”
“Tam tỷ, đâu trò đùa!”
Nếu để Thái tử biết ta giả , ta sẽ không thể dùng tên Tứ ca thi Hương nữa.
Đến lúc , ta đỗ Trạng nguyên!
là tâm nguyện bao năm của ta .
5
Tam tỷ ta lo lắng, đành nói: “Muội cố tình Giả trang , còn có thể trách ánh mắt Công chúa không tốt hay ? Tỷ , muội chi bằng đừng học nữa! Tìm cơ hội cùng Thái tử thú thật . Hắn và tỷ phu của muội giao tình rất sâu, chắc chắn sẽ không trách muội đâu.”
có thể đơn giản như vậy ư?