Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 10

Ta lải nhải kể cho chàng nghe mọi việc ta đã làm, cuối thì không kìm được mà bật .

Vân , ta đau quá, toàn ta đều đau.

Vân , ta đã giết rất nhiều , ta sợ lắm.

Vân , chàng đau không, lạnh không.

Vân , Tiểu gả cho chàng rồi.

Ta ôm chặt lấy Vân .

Độc tính từ đã phát tác, ta cảm thể mình ngày càng nhẹ, trước mắt lóe lên mảng ánh sáng trắng, ta nhìn hoàng, mẫu hậu, hoàng huynh, cả Vân .

Vân mặc hỉ phục, trên tay cầm đóa hoa màu lam, vẫn giống khúc gỗ ngây ngô năm nào, thẹn thùng mỉm với ta mà , Tiểu , ta rước nàng đây.

Ta nghĩ, ta đã được đoàn tụ rồi.

Ở hiện , ám vệ giành được đại thắng.

Tàn quân nhà họ Vân thừa thắng truy kích.

Di Quốc trong tình trạng mất vua, lòng quân rối loạn, tiêu diệt toàn bộ.

Di Quốc từ đó diệt vong.

Hựu Hựu đăng cơ làm hoàng đế, Vân lão thống lĩnh chính.

Vân lão thống lĩnh nghiêm khắc, Hựu Hựu thường xuyên nhớ cô mẫu.

Cứ vậy, ngày tháng ngày trôi qua, Hựu Hựu ngày trưởng thành, trở thành một vị minh quân giống tổ mình.

Ta nghĩ, thịnh nước Tần… vẫn ở phía trước.

Chương 8: – Ngoại truyện 1

Ta tên là Kỳ Hựu, cựu hoàng nước Tần, cũng chỉ là một khách nhỏ bé trong chốn Giang Nam này.

Thường vào mỗi buổi sớm, ta tản bộ trên những phố nơi thủy trấn, ngắm nhìn dòng qua lại, lắng nghe tiếng rao bán các gánh hàng rong, tiếng đọc sách vang vọng từ trường học… Một dòng ấm áp dâng lên nơi tim ta.

Những mà ta thương nhớ… các được không?

Chỉ cách đây không , ta vẫn là đương kim hoàng đế nước Tần.

Năm nay ta đã mươi lăm tuổi, nắm quyền năm mươi năm…

Trong miệng bách tính nơi dân gian, ta là một vị minh quân – trấn giữ giang sơn, khai mở biên thổ, cải cách chế độ.

ta tại vị, trời đất thuận hòa, bách tính an cư lạc nghiệp.

Thái tử mà ta chọn điềm đạm lại không thiếu thủ đoạn, là một vị thái tử rất tốt.

lẽ vì tuổi đã cao, theo lý mà , cả một đời ta đã viên mãn. nhưng… vì sao trong lòng vẫn luôn cảm trống trải?

Hôm đó, hoàng bảy tuổi ta chạy vào tẩm điện, lóc với ta.

rằng bài tập Thái phó giao quá khó, hoàng thì quá nghiêm khắc.

Ta nhìn nó, bảy tuổi vốn là cái tuổi nghịch ngợm ham chơi.

Mà năm ta bảy tuổi…

Đã mất đi hoàng và cô mẫu, trước mắt chỉ lại đại điện trống vắng đống sách chất đầy bàn với những đạo lý trị quốc học mãi không hết…

đó, mỗi lần tan học ta đều chui vào chăn mà , luôn nghĩ mình tư chất ngu dốt, không xứng với kỳ vọng cô mẫu.

nhưng mỗi mặt trời lại mọc, ta vẫn sẽ chỉnh tề ngồi đợi đế sư giảng bài.

Bởi vì cô mẫu : “Hựu Hựu là giỏi nhất…”

Quả nhiên, chẳng bao sau, thái tử đã hấp tấp chạy .

đã vỗ cho hoàng một cái lên đầu.

Hoàng ôm đầu, càng thêm tủi .

Ta bật , hòa giải:

“Thằng bé đang trong độ tuổi hiếu động ham chơi, trẻ đều vậy, sau này lớn rồi tự nhiên sẽ chững chạc hơn…”

, ta xoa đầu hoàng :

“Được rồi, đừng buồn nữa, nam tử hán phải mạnh mẽ chứ! Vậy để hoàng gia gia dẫn đi dạo một vòng nhé.”

là ta dẫn hoàng đang u sầu dạo bước chậm rãi trong hoàng cung.

Ta ngắm nhìn cối hoa lá xung quanh, quen thuộc lại xa lạ.

Trẻ ham chơi, chẳng bao đã quên sạch muộn phiền, trông chiếc xích đu liền hào hứng kéo theo một đám cung nhân chạy ào tới.

Ta ngồi ở lương đình bên cạnh, lặng lẽ nhìn.

Hoàng ngồi trên xích đu, được đẩy thật cao, nó khanh khách đầy thích thú.

Vẫn là vả này, năm xưa cô mẫu cũng đưa ta đây đu xích đu.

Năm ta tuổi, này gần đã mối mọt khoét rỗng.

Sau cô mẫu qua đời, hoàng cung được tu sửa lại, nhưng vả ấy vẫn kiên cường sống sót, bao nhiêu năm trôi qua, nay lại càng thêm xum xuê rậm rạp.

Ta cứ mà nhìn, nhìn mãi…

Cố gắng cảm nhận, hòa mình vào những năm tháng mươi năm về trước…

Năm ấy, cô mẫu và hoàng ta hiện tại không…

Đêm hôm ấy, ta lại mơ giấc mộng đã theo ta nhiều năm.

Trong mộng, ta ấy mới tuổi cô mẫu hạ thuốc, mẫu hậu đưa ra khỏi thành.

Trong mộng, ta vẫn níu chặt vạt áo cô mẫu, không chịu buông tay.

Nước mắt chan đầy hai mắt, ta mãi chẳng thể nhìn rõ dung nhan cô mẫu.

Ta , ta cầu xin:

“Hu hu… cô mẫu, đi Hựu Hựu được không… Cô mẫu Hựu Hựu đi mà…”

Tùy chỉnh
Danh sách chương