Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 5

Kéo lên đoạn chat, thấy sáng sớm kia, quản lý Ngô gửi một thông báo trong nhóm.

【Cố vô cớ vắng mặt, trừ thêm 500 tiền tháng sau, thưởng cuối năm hủy toàn bộ!】

Nực cười thay, cách đó hai tiếng, thêm một thông báo khác do chính ta gửi.

【Khôi phục chức danh chuyên viên kế hoạch cấp cao của Cố , Khoản hoàn tiền 8 vạn là hợp lý theo quy định , do chi trả.】

Quả không hổ là “ không gặp, phải nhìn bằng con mắt khác”, vài mà quản lý Ngô học chiêu tự vả.

thưởng thức vở kịch hỗn loạn thì điện thoại reo lên.

Không phải quản lý Ngô, mà là một số lạ lưu tên là “Hunter – Headhunter”.

Tôi hơi bất ngờ, chẳng lẽ mớ lùm xùm truyền ra ngoài nhanh vậy ?

Vừa nhấc máy, dây bên kia kích động đến nói không nên lời: “ Cố, em là Tiểu Khải bên bên săn người, cuối cùng cũng mở máy !”

“Em thay mặt Tập đoàn H chính thức mời về làm trưởng phòng kế hoạch, cam kết gấp đôi hiện tại, hoa hồng cao hơn 6 điểm phần trăm!”

Tôi bật cười: “Tôi hiện tại 2000.”

6.

Cố đúng là hài hước, tất nhiên em nói là gấp đôi mức cũ 15 ngàn chứ!

Hải đúng là mù mắt, chứ Tập đoàn H thì nhìn người không sai ạ!”

Ngay lúc đó, điện thoại quản lý Ngô gọi đến chen vào.

Tôi phải nhiều cam đoan là nếu ý định nhảy việc sẽ liên lạc trước với bên họ,
Thì bên săn người mới chịu cúp máy.

Tôi uể oải bắt máy của quản lý Ngô.

“Cố , bà cố của tôi ơi, cuối cùng cô cũng mở máy ! Cô ? Tôi lập tức tới đón!”

“Quản lý Ngô đúng là người hay quên, tôi nghỉ phép năm mà, còn nữa mới hết, định đón tôi đi vậy?”

“Đừng đùa nữa Cố , kế hoạch của Phó thị không cô là không !

Dù gì mình cũng là người một nhà, chuyện bên trong thì để đó, ra ngoài phải giữ hình ảnh chứ, đúng không?”

“Tôi thông báo trong nhóm , Khôi phục chức danh chuyên viên kế hoạch cấp cao cô, bị trừ cũng chuyển khoản bù , coi như xí xóa hết nhé?”

“Cô ở ? Nói nhanh đi, tôi tự lái xe tới đón!”

Tôi nghe thấy tiếng lách cách chìa khóa xe.

“Quản lý Ngô, lái xe chắc không tới Maldives nhỉ?”

“Cái gì, cô nói gì cơ?”

“Tôi ở Maldives, tính lái xe đến đón tôi thật à?”

Sau một hồi sửng sốt, giọng ta xẹp xuống như quả bóng xì hơi.

“Cố , cô kiểm tra chuyến bay xem, nay chuyến nào về không?

Tiền vé tôi trả gấp đôi, không, !”

“Làm xong kế hoạch , tôi cô nghỉ thêm mười , không?”

“Ồ? Tôi nhớ rõ là kế hoạch của Phó thị yêu cầu hoàn thành trong vòng , nay chẳng phải là hạn chót ?”

“Tôi vừa mới xin Phó Tổng kéo dài thêm , cần cô quay về, chắc chắn vẫn kịp!”

Tôi gật : “Ừ, là quá đủ.”

“Vậy cô đi chuyến mấy giờ? Tôi…”

“Tôi nghỉ phép năm, quản lý Ngô, .”

Tôi tiện tay cúp máy, luôn ta vào danh sách chặn.

một lát sau, điện thoại đổ chuông.

số kết thúc bằng 88888 – chắc chắn người phía sau không phải hạng tầm thường.

Tôi nhấc máy, quả nhiên là Phó Yến .

cô Cố, tôi là Phó Yến .”

Phó Tổng, không biết vì nay ngài đích thân gọi tôi?”

Lẽ nào quản lý Ngô thuyết phục không , nên nhờ luôn Phó Yến ra tay?

Đùa à, Phó Yến là loại người gì chứ, thể để ta sai bảo?

“Tôi muốn hỏi một chút, người phụ trách kế hoạch không phải là cô?”

“Nếu tôi nhớ không nhầm, tất cả các sự kiện của bên tôi đều do cô đảm nhận, Tôi rất hài lòng với những kế hoạch trước đó của cô.”

“Chẳng hay là do phía chúng tôi phục vụ chưa chu đáo, Hay là yêu cầu quá khó, khiến cô từ chối?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương