Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

5

Tam muội thèm ăn, cứ quấn lấy ta đòi bánh hoè.

Ta véo mũi nàng cười đáp:

, a tỷ đi hái hoa hoè tươi nhất, đảm bảo lúc muội học xong trở là có thể ăn ngay!”

tránh nơi thường ngày đại tỷ luyện đàn, ta cố ý vòng qua nhỏ hẻo lánh.

Buổi trưa, nhỏ vắng lặng, chỉ có tiếng chim hót líu lo.

Đi một đoạn, ta chợt nghe tiếng cười đùa từ phía xa.

Trong lòng ta nghi hoặc, nơi hẻo lánh, sao lại có người nô đùa?

Ta theo bản năng hạ bước thật nhẹ, mượn giàn t.ử đằng bên giả sơn che chắn, lặng lẽ đến gần.

ngờ, lại trông thấy cảnh tượng khiến ta vô chấn động.

Đại tỷ kéo diều trong nhỏ, dáng múa uyển chuyển, bên cạnh có nha hoàn nào, chỉ có một nam t.ử trẻ tuổi đứng hầu!

Lòng ta kinh hãi, qua khe đá nhìn kỹ.

Người ấy ta nhận ra, là một tú chi thứ trong tộc thân, nhiều lần thi hỏng, nay chỉ ở phủ mấy việc lặt vặt chăm cây.

Hắn sinh ra thanh tú nho nhã, cử chỉ mang vài phần khí chất sinh.

Nhưng đây là nội viện, ngoại nam sao có thể dễ dàng đặt chân?

Trừ phi! 

Trừ phi đại tỷ đã sớm hắn lén lút tư tình!

Gió lặng, diều rơi trên cành lá.

Đại tỷ nhón chân lấy, nhưng luôn kém nửa cánh tay.

Tạ Tú mỉm cười, khẽ vươn tay, gỡ xuống diều công tước giương cánh.

đó, hắn lại từ trong n.g.ự.c lấy ra một chiếc khăn thêu đồng tâm kết, có chút lúng túng, đại tỷ.

Mà vị đại tỷ thân dốc hết tâm huyết mài giũa thành minh truyền thế của ta, hai gò má ửng hồng, chần chừ hồi lâu, vậy mà vẫn nhận lấy chiếc khăn ấy!

Ta giật mình lùi một bước, lại va phải Lăng Nguyệt đứng , nàng khiếp sợ kém.

Việc hệ trọng, ánh ta sắc lạnh dao, ra hiệu nàng câm miệng.

phút kinh hoàng, trái tim vốn đã nguội lạnh của ta bỗng dưng sôi trào trở lại.

Những năm tháng ẩn nhẫn, ghen tỵ, bất mãn, liền bị niềm toan tính gần cuồng hỉ chiếm trọn tâm can.

Kim chi diệp của tướng phủ, lại lén hứa hẹn nghèo hèn.

Đại tỷ ơi đại tỷ, thân đã dốc hết tâm lực mài giũa nàng thành mỹ vô song, vậy mà nàng lại tự nguyện sa ngã.

Đã thế, thì đừng trách muội muội ta kẻ đến lại vượt kẻ đến trước.

7

Ta hề ngu dại, thấu hiểu đạo lý một người vinh thì tất vinh, một người tổn thì tất tổn.

Nếu quả thật có lời đồn bất kham đại tỷ, thì hao tổn đâu chỉ riêng danh môn của tướng phủ? 

Ngay thanh danh, tiền đồ của tỷ muội chúng ta, vì dư luận mà phải thấp kém gả đi.

Huống chi, Tạ tú ngoài khuôn mặt kia thì thân có lấy vật gì. 

Lấy gì mà phụng dưỡng đại tỷ vốn sinh ra trong vàng , cao quý châu chạm trổ?

Mưu lược của ta, qua chỉ lấy Tạ tú ngòi dẫn, bày ra trước thân và thân một tia gợn sóng hợp thời. 

Truyện đăng trên page Ô Mai Đào Muối

Chỉ cần khiến song thân sinh lòng thất vọng, thì người vào cung kia, tự nhiên là nàng. 

thế, ta gả Hàm vương chính phi.

Mưu kế tốt biết bao, thoạt nhìn tàn nhẫn, thực ra vẹn toàn, ai nấy đều có chỗ an bài.

Trần ma ma giữ chìa khoá cửa góc lại khéo chính là người đỡ đầu của Lăng Nguyệt. 

Ta sai Lăng Nguyệt lén bà ta hai mươi lượng bạc, chỉ nói là thương tình tuổi già, đỡ nhọc nhằn phủ, rảnh thì khỏi phải lui tới nhiều.

Trần ma ma ở trong phủ đã nhiều năm, thông tỏ mọi thứ, ngay giờ đóng khoá cửa góc cố ý lùi lại nửa khắc. 

Ta chỉ người đứng ngoài nhìn, mặc đại tỷ lấy cớ dắt tứ muội thả diều mà thường lui tới tiểu hiên trong góc sâu.

Gió mát, trăng trong, tiếng đàn lời thì thầm.

Ta chưa từng thêm củi, chỉ mặc cánh cửa hờ khép.

Đông sập cửa, bại lộ là chuyện trong dự liệu.

Ngày đại tỷ bị đi điền trang, ta tận thấy cảnh khó coi ấy, chỉ nghe nói nàng đã lớn tiếng chống đối thân. 

thân giận dữ, đêm ấy liền trói tay chân nàng, nhét vào một chiếc kiệu nhỏ bọc rèm xanh, trong đêm đen âm trầm mà rời khỏi tướng phủ.

Còn Tạ tú kia, đáng bận tâm, từ đó còn thấy bóng trong phủ nữa.

thân gọi ba tỷ muội còn lại đến trước mặt, cầm kéo vàng thong thả cắt tỉa cành hải đường quý trong chậu.

có biết vì sao tiểu thế đều phải học cầm, kỳ, , họa?”

phải giả vờ phong nhã.”

“Là hiểu, cái gọi là phong nhã động lòng người nhất ở đời , thường ẩn chứa sự lựa chọn tàn khốc nhất.”

Người đột ngột ngẩng , ánh nhìn quét qua từng đứa chúng ta.

“Nữ nhi tướng phủ có thể nói chuyện tình, nhưng nhất định phải trong trướng thêu phượng mạ vàng, trên phả môn đăng hộ đối.”

nhớ kỹ chưa?”

Chúng ta ba người quỳ lạy, đồng thanh đáp vâng.

Ta lại càng trầm tĩnh đoan trang, càng thêm rộng lượng với kẻ dưới.

Trong riêng tư, ta tìm một dịp, Hạ quản tờ ngân phiếu một trăm lượng, lời lẽ tha thiết:

“Phiền quản nhắn giúp quản sự trên điền trang, đại tỷ thân thể yếu, xin hãy tâm chăm sóc một chút, đừng quá khổ nàng.”

Hạ quản là tâm phúc của thân, lời , ắt nhiên truyền tới tai người.

Đại tỷ có ở phủ, ta chính là đại tỷ, dáng vẻ của đích trưởng nữ, tự nhiên phải phô ra.

Chưa đầy một tháng, đại tỷ đã gửi

Lúc tới tay thân, mực đã nhòe vì nước , từng chữ toàn là hối hận.

thân đọc xong, liền ném vào lò hương, ngọn lửa cuốn lấy, biến thành tro bay.

Tùy chỉnh
Danh sách chương