Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7AVVuIelbz

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

Ta đúng lúc dâng khăn tay, mẫu thân nhận lấy, thản nhiên :

“Qua năm cũng nên được xem mặt rồi, có chàng trai nào để ý chăng?”

Ta nép vào lòng mẫu thân, làm nũng:

nhi tuy ngu dại, cũng biết trong giới có viết: ‘Thanh nhàn trinh tĩnh, giữ tiết đoan trang’. Trung thân đại sự, dĩ nhiên phải nhờ phụ mẫu làm chủ, chỉ mong được ở cạnh phụ mẫu thêm vài năm nữa để tận hiếu.”

Ta thấy ánh mẫu thân thoáng hiện vẻ tán thưởng, bàn tay vỗ lưng ta.

“Ba ngày nữa có yến thưởng hoa ở Hàm , theo ta đi.”

Ta ngoan ngoãn rủ mí , đè chặt cơn sóng dữ trong lòng.

nhịp tim dồn dập trong n.g.ự.c đang với ta, cánh cửa rực rỡ dẫn tới Hàm , gần ngay trước .

8

Khi thu sang, đại tỷ cuối cũng được đón về .

Đại tỷ như gấm thêu rực rỡ bậc Trường An, giờ gầy gò chỉ còn da bọc xương. 

Làn váy màu nhạt lỏng lẻo treo trên người, chỉ cần gió qua cũng đủ cuốn đi.

Nàng quỳ trên gạch bạch ngọc khấu đầu, trán bụi cũng không hề hay biết.

Phụ thân ngồi cao trên ghế thái sư, bàn tay vuốt râu khen ngợi khi khảo bài, nay chỉ hờ hững xoay quanh miệng chén trà.

Căn phòng tĩnh lặng, tiếng kim rơi cũng nghe thấy.

Ta hít sâu, tới khoác tay phụ thân, giọng mang vừa đủ nũng nịu vừa đủ thương xót:

“Phụ thân, ngàn sai muôn tội đều là tên cuồng đồ kia, đại tỷ biết lỗi, xin người rộng lượng tha thứ cho nàng đi.”

Phụ thân không , ta lấy khăn tay cúi người lau vết bụi trên trán tỷ.

“Tỷ là quá thà, trán để sẹo, không chỉ hủy dung mạo, truyền ra ngoài còn giống như nhà ta bạc đãi nhi .”

Đại tỷ nhân đó nắm tay ta, lệ tuôn rơi lã chã.

“Tỷ về định sẽ đồng tâm hiệp lực các , hiếu thuận phụ mẫu, không dám cãi lời nữa.”

Ta đại tỷ hòa thuận như xưa.

Thế , từ đó về , đại tỷ còn được phụ thân nhìn khác đi.

Mẫu thân khi tham dự yến tiệc với các quý tộc kinh thành, chỗ ngồi bên cạnh còn riêng cho đại tỷ nữa.

Nhiều khi, người đi theo bên cạnh, đổi thành ta.

Ta cảm nhận rõ ràng đại tỷ thay đổi.

Nụ cười vẫn dịu dàng, như có tấm lưu ly chắn giữa.

Áo tay đôi lúc chạm vào nhau, cũng còn là sự thân thiết như trước, sự tranh đấu im lặng.

Tháng chạp, yến thưởng mai. 

Ta đại tỷ theo song thân nhập .

Tiếng tấu nhạc vang, điệu Nghi trượng khúc cất .

Đại tỷ mang mặt nạ lưu kim đặc chế.

Tay áo rộng xoè, múa như chim kinh hồng, dáng đi tựa trăng .

Kết thúc vũ khúc, nàng gỡ mặt nạ xuống, toàn sảnh lặng ngắt, ngay cả bệ hạ trên long ỷ cũng quên nâng chén rượu.

Thánh thượng nhìn nàng rực rỡ, hồi lâu mới :

khanh nuôi được nhi tốt, khiến mấy công chúa của trẫm hoá thành tục phấn phàm phu.”

Phụ thân nghe vậy lập tức rời chỗ, quỳ lạy:

“Thần kinh hãi. Công chúa là cành vàng lá ngọc, tựa minh nguyệt chốn trời cao. Tiểu bất quá chỉ là ánh sáng vụn vặt, nào dám sánh nhật nguyệt?”

Thánh thượng vui mừng, ban rượu ngự, ánh nhìn sang đại tỷ:

“Ngươi, tên là gì?”

“Thần tên là Như Chương.”

Đế trầm ngâm, ánh nhìn lướt trên dáng vẻ mảnh mai của nàng.

Truyện được đăng trên page Ô Mai Đào Muối

“Chữ ‘Chương’ quá cứng. Trẫm xem ngươi múa thướt tha, ‘Phi Phi’ hai chữ, ngươi có thích chăng?”

Đại tỷ được ban tên, đầy ba ngày, thánh chỉ phong phi giáng xuống tướng .

Mọi việc xong, ta thở phào, tiến nắm tay, khom người:

“Chúc mừng tỷ được thánh thượng ưu ái, đây là vinh quang của toàn gia chúng ta.”

Đại tỷ khóe môi cười, trong là ý lạnh không sao che giấu:

“Nhị những ngày tận tâm chăm sóc, coi chừng thông minh quá hoá ra tự hại.”

Ta mỉm cười, đưa lọn tóc rơi bên má nàng ra tai:

“Tỷ đùa rồi, còn phải trông cậy tỷ chăm sóc.”

Đêm trước khi đại tỷ nhập , phụ thân dẫn chi hệ thị từ đường bái cáo tổ tiên.

lượt ta dâng lễ, ta dâng bộ lễ phục cẩm tú, thêu tước ngậm châu.

Nước không hẹn lăn rơi, làm ướt đôi cánh lộng lẫy của chim tước.

Giọt lệ ấy, là tâm.

Trong tất cả tỷ , ta đại tỷ thân thiết .

Nàng là người dắt tay ta đi học đường, cẩn thận nhuộm móng tay đỏ, điều chế nước hoa móng từ hoa phượng tiên cho ta.

là người, khi ta đọc thuộc sách, xoa búi tóc ta, mỉm cười

“Huệ Huệ của chúng ta là giỏi .”

Tướng sâu thẳm tựa đầm sen.

Người ngoài chỉ thấy lá biếc ngút ngàn, phong cảnh vô biên.

nơi an toàn vững chắc trên đầu lá, chỉ rộng chừng ấy thôi.

Ai cũng muốn đứng đó, đứng cao, đứng vững, để khỏi sa xuống bùn lầy.

Không tiến ắt lùi, không so ắt diệt. 

Tỷ cũng là như vậy.

Ta tự nhủ, điều trách ta. 

Tranh đoạt, vốn phải bản tâm của ta muốn. 

nếu không tranh, sẽ tan xương nát thịt.

đường , là phụ thân, là mẫu thân, là những quy củ ăn thịt người, là danh môn hiển hách , , đẩy chúng ta chỗ ấy.

Đại tỷ, mong lần tỷ đi, có thể như phượng hoàng trong lửa, sự tung cánh chín tầng trời.

9

khi đại tỷ nhập , ta lấy thân phận đích trưởng của tướng theo mẫu thân ra vào đủ loại yến tiệc, phong quang vô hạn. 

Biết bao đêm, ta mơ thấy chính mình mặc giá y hoa lệ, đội phượng quan hà bào, gả vào của Hàm điện hạ. 

Trong mộng, Hàm nắm tay ta, trong chỉ có mình ta thôi.

Nhiều năm , hắn ngôi vị chí tôn, còn ta và đại tỷ gặp nhau nơi thâm

Khi ấy, ta là chính thê của tân quân, còn nàng chỉ là di phi của tiên đế, nhờ ta che chở mới giữ được chốn an bình. 

Tùy chỉnh
Danh sách chương