Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Trước ngày thi đại học, anh nhảy từ tầng cao nhất xuống, tôi không giữ được anh.

Sau anh chết, tôi tìm được nhật ký của anh, đó là lời anh thầm mến tôi lại giấu lòng không nói ra.

Tôi mãi mãi sống hối hận, cả đời không kết hôn.

Tôi nghĩ nếu phát hiện sự khác thường của anh sớm một chút, có thể dũng cảm một chút thì có phải mọi thứ sẽ khác không?

*

Không biết có phải ông trời nghe thấy nguyện vọng của tôi không, tôi trùng sinh rồi.

Trùng sinh vào năm ́m tuổi.

Đầu tiên tỉnh lại là muốn đi tìm Thời Tích Niên, cậu nhóc tôi thầm mến ba năm.

Kiếp trước, vừa nhìn thấy lần đầu tiên thì tôi đã thích anh, nói là vừa gặp đã yêu cũng được, nói là bị sắc đẹp mê hoặc cũng được. Dù sao Thời Tích Niên vô cùng đẹp trai, chỉ là anh quá lạnh lùng, không thích cười, không thích nói chuyện. Lại thêm anh học giỏi, tất cả gộp lại khiến anh như thần tiên trên trời, cao không chạm đến được.

Có rất nhiều người theo đuổi anh, mà tôi chỉ có thể chôn giấu chuyện thích anh vào đáy lòng.

Anh là bạn cùng bàn của tôi, thời gian qua lâu, tôi phát hiện dưới vẻ ngoài lạnh lẽo của Thời Tích Niên thật ra chôn giấu tấm lòng dịu dàng.

Ban đầu anh sẽ giảng đề tôi, dù tôi không hiểu anh vẫn không ngại phiền mà giảng lại lần nữa. Anh sẽ chăm sóc những con ́ mèo hoang ở cạnh trường, trên môi nở nụ cười vui vẻ,

Anh cười càng đẹp hơn.

Mà tôi lại càng thích anh hơn.

Biến ́ xảy ra vào nửa kỳ sau của năm lớp mười hai, giai đoạn vội vàng ́ gắng vì mộng tưởng của mình.

Tôi vốn từng nghĩ dù kết quả ̣m được, tôi cũng muốn nói chuyện tôi thích anh anh biết.

không có cơ hội.

Đột nhiên có một ngày, trường học và trên mạng bắt đầu truyền nhau tin đồn về Thời Tích Niên.

từng tiếng chửi rủa và sỉ nhục, kéo Thời Tích Niên xuống đài.

“Mẹ cậu là gái điếm, rất bẩn, không biết rốt cuộc Thời Tích Niên cao quý ở đâu. Cậu chính là rác rưởi không ai cần.”

“A… Mau lên, cách xa cậu một chút, vậy mà cậu quyến rũ giáo viên! Không biết xấu hổ! Chắc chắn cậu bị bệnh rồi!”

“Bố mẹ nào con đó, nhìn xem, cậu cũng như mẹ mình, cũng bán thân. Trời ạ, buồn nôn quá.”

Mỗi lời nói của những người này như tẩm thuốc độc, tiếng cười cất giấu d.a.o đ.â.m vào lòng Thời Tích Niên. Tôi tin tưởng anh không phải người như thế, tôi không biết nên giúp anh thế nào.

Đêm trước kì thi đại học, tôi trơ mắt nhìn anh nhảy từ trên cao xuống, không hề lưu luyến. Cuối cùng, anh chỉ nói một câu với tôi: “Xin lỗi, cậu không nên đến nơi này.”

Anh nghiêng người, chỉ lộ nửa gương mặt, tôi không nhìn rõ ánh mắt anh. Tôi chỉ cảm thấy thân thể độc của anh đang run sợ. Anh rất sợ hãi rất bất lực, không ai chịu giúp anh.

Anh chậm rãi nhắm mắt lại, một giọt nước mắt vô tình rơi xuống. Anh mở hai tay ra, ngã ngửa ra phía sau.

Tôi dùng hết sức chạy đến không thể kéo anh lại.

Máu tươi của anh tràn ra dưới đất như hoa đỏ.

Chàng trai của tôi mãi mãi dừng ở ngày đó.

*

Sau đó, tôi giúp Thời Tích Niên thu dọn sách vở chưa kịp mang đi, tôi phát hiện nhật ký của anh.

đó ghi chép những ấm ức, sỉ nhục anh đã trải qua từ bé đến lớn. Anh bị bạo lực học đường, bị mẹ ruột vứt bỏ ngoài cửa, bị ép làm công khiến tai phải của anh bị mất thính lực. Sau đó, giáo viên quấy rối phỉ báng, ngăn anh ngoài ngõ tiến hành cưỡng bức.

Rõ ràng tôi biết từng câu từng chữ, ghép cùng một chỗ tôi lại đọc không hiểu. ̣i sao Thời Tích Niên phải chịu nhiều khổ sở như vậy

Không hiểu sao vận rủi cứ quấn lấy người số khổ.

Tôi lật trang sau, biết được bí mật nhỏ của anh, anh viết: “Mình thích một người, ấy giống như mặt trời, ở cạnh ấy luôn ấm áp.”

mình không dám nói ấy biết.”

“Người rách nát như mình, đầy vết bẩn như vậy, sao có thể làm vấy bẩn người sạch sẽ như ấy chứ?”

Thì ra ba năm ngồi cùng bàn không phải vô tình, mà lần nào anh cũng ̣n lựa, thì ra sách bài tập xuất hiện túi của tôi do anh chạy cả thành phố mới tìm ra được. Thì ra một món quà tôi nghĩ rất bình thường, lại là thứ Thời Tích Niên trân trọng nhất.

Thì ra, chàng trai tôi thích cũng âm thầm thích tôi.

Tờ giấy cuối cùng viết đầy tên tôi.

Cuối cùng chỉ còn một câu: “Khương Thính Thính, tớ không chịu nổi.”

Chỉ mấy chữ đơn giản khiến lòng tôi nát tan thành từng mảnh, giờ phút này tôi hiểu câu nói sau cùng Thời Tích Niên nói với tôi. Có lẽ anh biết sau tôi nhìn thấy cái chết của anh sẽ để lại ám ảnh không thể xóa nhòa. Có lẽ, anh sợ bẩn con mắt của tôi.

Thời Tích Niên không có lựa ̣n khác.

Anh bị trầm cảm rất nặng, đã từng đi khám bác sĩ cũng từng uống thuốc, vốn dĩ có thể khống chế lại. Anh nghĩ rằng chờ thi đại học xong, đến một thành phố xa lạ thì mọi thứ sẽ ổn, tương lai rực sáng sẽ đến.

Kết quả chỉ thiếu một bước nữa.

Chỉ thiếu một chút.

Tôi hít sâu một hơi, những chuyện này là chuyện của kiếp trước. Tôi trùng sinh vào năm ́m tuổi, tôi có rất nhiều thời gian có thể nói Thời Tích Niên biết sau này tôi sẽ ở bên cạnh anh, anh không chỉ có một mình.

Tôi quyết tâm không để những chuyện lúc trước xảy ra với Thời Tích Niên lần nữa!

Lần này tôi sẽ bảo vệ anh.

Tùy chỉnh
Danh sách chương