Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ông nội trọng nam khinh nữ của tôi đời.
Trước khi mất, ông dặn dò không tôi đưa tang hay đi thăm mộ.
Nhưng tôi trời sinh tính tình phản nghịch, cứ nhè nửa đêm canh ba mà đi viếng mộ, đốt ông, để ông c.h.ế.t cũng không được yên thân. Thế rồi, ngôi mộ nứt toác ra.
Lão bị tôi chọc tức đến nỗi đội mồ dậy.
1
Ông nội tôi trọng nam khinh nữ, mong trai đến phát điên.
Nhưng tôi việc trong nước, chỉ sinh mỗi mình tôi. Vì chuyện này, ông nội cũng bất mãn, loạn suốt hơn hai mươi năm.
là ăn vạ, lăn lộn, c.h.ử.i đổng, tuyệt thực, uống t.h.u.ố.c độc, đòi mặt con cái, chiêu trò gì cũng thử rồi, nhưng chẳng ăn thua.
Ngược còn tự chuốc bực vào thân đến sinh bệnh.
lâm chung, ông nội thoi thóp chút hơi tàn, c.h.ử.i mắng cả tôi lượt. Cuối cùng, ông về phía tôi.
Ông : “Vì mày mà họ Trần tuyệt tự, mày là tội đồ của cái này, không tư cách được ghi vào gia phả, càng không tư cách đưa tang hay thăm mộ tao…”
Tôi chơi game đáp lời: “Ông yên tâm, sau này năm cũng đi thăm mộ đốt , để ông tận mắt hương hỏa họ Trần lụi tàn, ông cứ an tâm mà đi nhé.”
“Mày, mày…” Ông nội trừng mắt tôi chòng chọc, rồi nghẹn họng, tắt thở. “Rắc!”
Tôi tiếp tục cúi chơi game.
Chỉ còn mỗi cái chính thôi, ông trời xuống cũng không cản được tôi đẩy trụ.
Đẩy rồi, đẩy được rồi! Đẩy xong trụ, tôi ném điện thoại sang bên, bắt gào khóc: “Ông nội ơi là ông nội, sao ông c.h.ế.t thế này…” Mà chẳng rớt được giọt nước mắt .
2
còn , ông nội muốn được thổ táng.
Nhưng chẳng ai nghe ông, tắt thở là bị đưa đi hỏa táng ngay. Đám tang loa xong chuyện, xong xuôi thì chôn tro cốt vào khu mộ tổ.
gò đất nhỏ, dựng cái bia, bên cạnh trồng thêm cái cây. Chủ trương là tiết kiệm đất đai, không phô trương lãng phí.
Lo xong hậu sự, mẹ tôi về thành phố, tôi ở với bà nội. Rồi nửa đêm canh ba, tôi lén đi viếng mộ lão .
Tính tôi trời sinh hay trái ý người khác. Càng cấm tôi càng . Đốt không phải trọng điểm, trọng điểm là chọc tức người .
Tôi là đứa mồm miệng độc địa, ngũ hành thiếu đức, ruột để ngoài da, việc không dùng não. đốt , tôi chê bai đủ điều.
chiều cao, tướng mạo của ông nội, đến nhân phẩm, giáo dục, tôi chê ông đến c.h.ế.t không được cái nước gì, rồi mới sảng khoái chốt hạ câu: “Ông yên tâm, sau này cũng không kết hôn, không sinh con, để họ Trần các người đoạn t.ử tuyệt tôn, không còn chút m.á.u mủ trên đời này nữa. Ông c.h.ế.t không yên, mới an lòng.”
cơn gió lạnh thổi , khiến tôi rùng mình run rẩy. Sau , ngôi mộ nứt ra, người bên trong bò lên.
3
Hỏng bét!
Lão bị tôi chọc tức đến mức đội mồ dậy rồi.
Tôi sợ đến mức quỳ sụp xuống đất, run lẩy bẩy. Không phải tôi nhát gan, mà là chủ nghĩa duy vật không giải thích nổi chuyện này.
Đội mồ dậy thì thôi đi, đằng này ông còn trẻ ra, mặt mũi cũng khác hẳn. Tôi biết ngay mà, lão cũng chê bai ngoại hình của mình lắm.
“Là cô đốt tôi à?”
Con ma trai mặc áo gió đen, sơ mi trắng, chân dài eo thon, phong độ ngời ngời. Gương mặt thanh tú nhã nhặn, trông vẻ cấm d.ụ.c kiêu ngạo, nhưng mở miệng là âm khí dày đặc, hơi lạnh thấu xương.
Trông chả liên quan gì đến nhau. Tôi cũng không muốn gật đâu, nhưng cái nó không nghe lời tôi, cứ tự động gật lấy gật để.
Con ma trai gõ gõ lên bia mộ, : “Tôi nhận tiền của cô rồi, tôi là ma của cô, giờ tôi là đại gia của cô. Kính trọng chút!”
Đại gia cái gì, tôi thấy giống trai bao hơn. Tôi vội lắc .
Con ma trai nhướn mày: “Vậy kết thân cũng được.”
Lời này chẳng chút liêm sỉ , cứ như trai ế trăm năm, thấy con heo nái đi cũng muốn thêm vài lần. Và tôi chính là con heo nái bất hạnh . Phủi phui cái mồm!
Tôi là cô gái xinh , mồm miệng sắc sảo, đanh đá, ngũ hành thiếu đức, chẳng liên quan gì đến heo nái cả. Khoan đã, lạc đề rồi.
Tôi gượng cười: “Ông nội à, đùa gì thế? Ông là ông nội, là , hai không chỉ cách biệt vai vế, âm dương, mà ở bên nhau còn là l.o.ạ.n l.u.â.n đấy. Ông đúng không, ông nội!”
4
“Ông nội?”
Con ma trai cười. trai thật, nhưng nụ cười ẩn chứa vẻ gì gian xảo, gương mặt trắng bệch dưới ánh đèn đường lờ mờ trông phát sợ.
“ tôi c.h.ế.t còn chưa kết hôn, sao đẻ ra được đứa gái to đùng như cô.”
Cũng phải. nãy không kỹ, giờ kỹ thì chẳng giống ông nội tôi chút .
Với cái bộ dạng của ông nội tôi, dù trẻ bốn mươi tuổi, t.h.a.i mười tám kiếp cũng chưa chắc đã trai được thế này.
Đến đời tôi và tôi, ngoại hình toàn nhờ đột biến gen, chẳng liên quan gì đến di truyền cả.
Tôi từng nghi ngờ bà nội ngoại tình, lén hỏi , kết quả bị cầm chổi lông gà đuổi đ.á.n.h chạy tóe khói hai con phố.
về sau, tôi cạch đến không dám hỏi nữa.
Ông nội tôi ấy à, mặc vest vào trông cũng giống lưu manh; nhắm mắt xuôi tay cũng chẳng giống người c.h.ế.t . thì người ghét quỷ hờn. c.h.ế.t thì chẳng mấy ai khóc thương. Đã thế còn toàn là người tôi bỏ tiền thuê.
Tôi biết không phải ông nội tôi, nhưng cũng chẳng ngại gọi tiếng ông nội. Người c.h.ế.t là lớn, gọi tiếng ông nội cũng chẳng thiệt thòi gì.
Dù sao thì tôi cũng chẳng mặn mà gì với mấy chuyện ma quỷ này.
Nhưng mà đạo lý thì vẫn phải rõ.
“Ông thích hương hỏa, tôi yêu nhân gian; ông nằm dưới đất, tôi nằm trên giường; ông mà mệt thì đi t.h.a.i đi, chúng ma đi đường ma, người đi đường người, đường ai nấy đi, quá là hoàn hảo.”
Con ma trai cười: “ lý.”
Con ma này cũng biết lý lẽ đấy chứ.
“Nhưng mà, tôi nhận tiền của cô rồi, thì là ma của cô. Tôi sẽ đi tìm cô. Đừng hòng chạy thoát.”
xong, biến mất.