Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

3

Tôi mặc kệ, ăn ngon ngủ kỹ, tâm trạng rất tốt.

Anh không quan tâm cảm xúc của tôi thì tôi việc gì quan tâm cảm xúc của anh?

Vì tiền tôi chi mất, chồng tôi mua xe cho bố chồng không đủ tiền .

Những ngày đó, bố chồng gọi điện liên tục.

Hết lần này tới lần khác hỏi xe mua chưa.

Ban đầu, chồng tôi hôm nay cái cớ này, cớ khác để trì hoãn.

Sau đó không kéo dài nữa, anh đành nói thật.

Nói nhà không tiền mua xe, tiền tôi dùng mua xe cho ba tôi , lại thì kẹt trong cổ phiếu.

Xe đợi thưởng cuối năm mới tính tiếp.

Không ngờ, bố chồng xong liền nổ tung.

Hôm đó, chồng tôi hấp tấp chạy về nói bố chồng ngất, kêu tôi về ngay.

Tôi cười lạnh trong lòng.

Tôi quá hiểu con người này.

Bố chồng tôi – người lười ăn lười béo tốt hào – ngất xỉu?

Tôi không tin.

Nhưng tôi không nói gì.

Tôi vẫn đóng vai con dâu hiền lành, theo chồng tôi về nhà.

vào cửa, vợ mới của bố chồng – – vàng vòng đầy người, ngồi chễm chệ trên ghế.

Thấy tôi vào, mắt chẳng thèm liếc, vẫn cúi đầu bóc hạt dưa.

Bố chồng thì đen thui, ôm ngực, nói:

“Giỏi! Tao đúng là già vô dụng , bảo tụi bây mua cái xe cũng không mua nổi?!”

Tôi khoanh tay, giả vờ không biết chuyện:

“Ba xe gì?”

Bố chồng nói:

“Con sắp cưới chồng, bên nhà trai điều kiện tốt, tao mua xe của hồi môn, không thì người coi thường.”

bên cạnh vẫn im phăng phắc, thái độ đương nhiên chuyện đó là lẽ .

Tôi không khách khí nữa:

“Tùy ba thôi, tiền của ba thì ba tự quyết, tặng gì thì tặng, dù sao con cũng chẳng thèm tiền của ba.”

Bố chồng đã nổi giận:

“Tao gì có tiền?!”

Tôi giả vờ kinh ngạc:

“Không có tiền?? Ba nói đùa sao? Không có tiền thì mua xe kiểu gì? Bằng mồm à?”

cuối cùng cũng ngẩng đầu, liếc tôi một cái lại cúi xuống.

bố chồng đỏ bừng vì tức.

Từ trước giờ tôi chưa bao giờ nói thẳng vậy.

“Con trai tao có tiền! Tao xin nó thì sao?!”

“Xin lỗi, con trai ba cũng hết tiền .”

“Tiền đâu? Mỗi tháng nó mấy vạn, sao lại không có?!”

Tôi cười lạnh:

mấy vạn thì sao? tiền nhà ! Anh ấy số khổ, không có cha hỗ trợ, tự mình mua nhà.”

Bố chồng khựng lại, cãi:

“Mua nhà thì ba chẳng cho tiền sao?”

“Tôi hỏi ba nhé, ba tôi cho tiền không lại chắc?”

“Cùng là người một nhà, cái gì !”

Tôi tức đến bật cười.

Tôi thật sự không nói chuyện với kiểu người này nữa.

“Tôi có hay không là chuyện của tôi, không liên quan ba.

Tóm lại bây giờ con không có tiền mua xe cho ba.”

Bố chồng đập bàn:

“Tao là cha nó! bây vậy gọi là bất hiếu!”

“Tôi chỉ hiếu với người đáng hiếu.

ba—ba không xứng.”

Tôi nói càng lúc càng không khách khí.

Tôi biết nói vậy với người lớn là không .

Nhưng hành vi của ông quá đáng đến mức không nhịn nổi!

xong lời tôi, bố chồng tức đến thở dốc.

cũng ngừng bóc hạt dưa, quay sang nói với chồng tôi:

“Xuyên à, đừng ba con giận nữa. Ba con lớn tuổi , sống mấy năm đâu?”

“Ông ấy chỉ nở với nhà thôi, cũng là vì giữ thể diện cho cả nhà mình.”

“Các con tính toán chi ly vậy, không quá đáng sao?”

thử xem?

Lời nói thì mềm nhẹ dịu dàng, đúng là kiểu đàn biết nắm thóp đàn ông.

Không trách bố chồng tôi dắt mũi.

Chồng tôi – cái đồ vô dụng ấy – lại mềm lòng, cúi đầu.

Tôi liếc , cười nhạt:

“Nở ? , con lấy chồng, của hồi môn là trách nhiệm của và chồng cũ của , sao lại dùng tiền của tôi và Xuyên – hai đứa cực khổ ra – để bù vào?”

theo ba con chưa đến hai năm đã đòi ngay chiếc xe ba trăm tệ? Tiền dễ thế sao?”

chồng tôi sống, bố chồng tôi đến cái áo t.ử tế cũng không nỡ mua.

Giờ thì hào phóng lắm nhỉ, cái gì cũng mua cho . Đúng là gặp ai cũng quỷ hút máu.”

tôi nói vậy, lập tức khó coi.

Bố chồng lại nổi điên, đập bàn:

nói bậy cái gì?!”

“Gì chồng cũ, gì người ngoài?! là vợ tao! Con ấy là con tao! Tao mua xe hồi môn cho con tao thì có gì sai?!”

, gả vào nhà tao thì là người nhà tao! Tao Xuyên nói lấy tiền nhà tao đi mua xe cho ba , dám cãi?!”

“Ba cũng dày thật! Bán con chắc?!”

Ông nói tới ba tôi, tôi lập tức bùng nổ.

“Ba dám nhắc tới ba tôi à? Đúng! Tôi mua xe cho ba tôi đấy thì sao?!”

“Khi tôi mua nhà, ba tôi bỏ ra một trăm , sửa nhà thêm năm mươi , Xuyên đổi xe ba tôi lại cho hai mươi .

Ba góp cái gì?”

“À đúng , ba góp cho con một đống nợ và vài cái bánh vẽ!”

Tôi mỉa .

đã nói, bố chồng tôi nghèo sĩ.

Đám cưới tôi, nói thẳng là nhà không có tiền đơn giản cũng .

Nhưng không, ông cố sĩ diện, đi vay hơn chục để đám cưới thật hoành tráng.

Chỉ để vài lời tâng bốc: “Nhà họ Trần giàu ghê!”

Kết quả? Nợ đó là do tôi và chồng .

Tùy chỉnh
Danh sách chương