Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Màn đêm đã bao phủ khắp nơi. Tôi nằm trên chiếc giường, nghe thấy tiếng gà gáy dữ dội. Tôi không hiểu tại sao gà lại gáy ban đêm như này. Không lẽ đó là một điềm báo gì sao?
Đang chìm trong những suy của bản thân, tôi nghe tiếng heo từ ngoài sân sau kêu không ngừng. Điều này khiến tôi thấy sợ hãi, lập tức trùm chăn lại với ý định ngủ.
thời gian trôi đến 1 giờ sáng. Tôi lập tức thức . Lại là tiếng heo , đó không phải là tiếng kêu bình thường mà là tiếng những con heo đang bị bố tôi .
Tiếng kêu của nó đầy ghê rợn, thậm chí khiến tôi rùng mình. Tiếng kêu đó vọng trong đầu, tôi đến những cảnh tượng nó bị g.i.ế.c c.h.ế.t. Tôi rùng mình. cha tôi đột nhiên la :
“A… Con heo c.h.ế.t tiệt này! dám c.ắ.n tay sao?”
tôi có thể nghe thấy tiếng la của con heo đó, dữ dội hơn. đó, những âm thanh con d.a.o bạch bạch, con heo im ru, không còn một tiếng kêu nào. Tôi biết chắc chắn nó đã bị chặt đầu.
Tôi thở phào nhẹ nhõm bởi tiếng heo ma quái đã không còn. Tôi bắt đầu nhắm mắt ngủ, trong khi cha tôi không ngừng con heo đó ngày mai ra chợ bán.
tôi chìm trong ngủ, nhiên tôi thấy một người đàn ông đang tiến đến chỗ mình. Điều này khiến tôi thấy lạ. Hơn hết, tôi đang ở một nơi vô tăm tối. Tôi không biết đây là đâu và gì đang xảy ra.
Bất ngờ tiếng heo lại . Cái đầu của người đàn ông đó đã rơi xuống mặt đất, lập tức biến thành một cái đầu heo khiến tôi hoang mang tột . Tôi hét lớn:
“Ngươi… Ngươi là con heo vừa bị g.i.ế.c c.h.ế.t sao?”
Cái đầu quái dị chăm chăm tôi nở một nụ cười đầy quái gở, lập tức lao đến chỗ tôi. Tôi dùng chân đá đầu nó văng ra xa, vẫn chưa hết. Nó lại lao đến chỗ tôi một lần nữa, chốc lát đã ôm chầm lấy tôi. Tôi cố gắng vùng vẫy thoát khỏi nó, miệng không ngừng kêu :
“Cha! Mẹ! Hãy mau cứu con với! Con quỷ heo muốn g.i.ế.c c.h.ế.t con!”
Nó ôm chặt lấy tôi. Chốc lát, tôi thấy đau khi đôi bàn tay của nó với những móng vuốt sắc nhọn đ.â.m da tôi. lập tức, nó ghì chặt và nắm lấy da của tôi, xé ra từng mảnh. Chốc lát, nó đưa tay còn lại đ.â.m bụng tôi, móc ra lục phủ ngũ tạng của tôi nhón nhén bỏ miệng ăn.
Trong những tiếng heo không ngừng vọng, tôi nghe rõ tiếng nói của nó:
“Gia đình của đã g.i.ế.c c.h.ế.t và đồng loại . Hôm nay sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cả gia đình . Không ai có thể thoát được đâu! Hahahaha…”
Dứt , ánh mắt tôi tối mờ. lập tức tôi tỉnh lại trên chiếc giường của mình, khi nghe giọng mẹ :
“Gô! Mau dậy đi! Rốt cuộc có gì mà con lại la hét như chứ?”
Tôi tỉnh lại, ánh nắng ban mai mà thấy thật vui trong người khi nhận ra tất cả chỉ là một . tại sao tôi lại thấy đau trong đó chứ? Cứ như tất cả là sự thật .
Tôi vẫn chìm trong những suy , thì mẹ lại tiếp :
“Này, đã có gì xảy ra ? Con ác mộng à?”
Tôi đáp:
“Mẹ, con thấy một con heo. Nó có hình người, thậm chí nó đã g.i.ế.c c.h.ế.t con trong đó mẹ. May mắn là mẹ đ.á.n.h thức con, không thì chẳng biết sẽ nào nữa.”
Mẹ nghe , bật cười:
“Haha! Con bị gì không đấy? Xem phim quá nhiều, hay bị ám ảnh khi cha mẹ g.i.ế.c heo nên mới thành ra như đúng không? Đừng suy lung tung. Mọi thứ không có thật đâu. chỉ phản ánh sự sợ hãi của con khi nghe tiếng heo kêu bị g.i.ế.c thôi.”
Tôi , nên quyết định mặc kệ. này, mẹ lại nói:
“Giờ con hãy đi rửa mặt, đ.á.n.h răng, sau đó ăn sáng cho tỉnh táo lại. Mọi sẽ ổn thôi con à.”
Tôi đồng ý theo mẹ, lập tức xuống bếp đ.á.n.h răng, rửa mặt. khi nhà, tôi thấy một nồi cháo heo. này, tôi không muốn ăn chút nào. Thậm chí, cháo khiến tôi buồn nôn, nhớ đến cảnh tượng hồi tối khi bị con heo đó ăn .
Thấy tôi không đụng đến cháo, mẹ liền hỏi:
“Này, tại sao con không ăn chứ?”
Tôi trả :
“Dạ, con không đói đâu!”
“ sao? Chẳng phải con còn ám ảnh về đó hả? Giờ không ăn thì sẽ đói đấy. Ăn đi!”
Trước sự ép buộc của mẹ, tôi chỉ có thể đồng ý ăn cháo. tôi lại thấy có điều gì đó ghê tởm. Cháo hôm nay không thơm ngon như mọi ngày mà có một mùi thối, cứ như heo lâu.
Tôi lập tức hỏi mẹ:
“Mẹ, sao cháo heo lại thối ?”
Mẹ này quay mặt sang tôi, sau đó nở một nụ cười đáng sợ. Bà cất giọng trầm, nghe như chẳng thể thoát hết từ cổ họng. Chốc lát, tiếng nói ấy giống như tiếng heo:
“ ăn của có ngon không? nhất định sẽ ăn hết gia đình ! Hahahaha…”
cảnh tượng này, tôi vô hoảng loạn, khiến chén cháo rơi xuống đất. Mẹ lập tức tiến đến chỗ tôi, ân cần hỏi, khiến tôi thoát khỏi ảo giác:
“Này, con lại bị sao nữa ? Tại sao rơi chén cháo?”
Tôi trong sự sợ hãi trả :
“Mẹ, con lại thấy con heo đó. Nó bảo sẽ ăn cả gia đình ta. nãy nó biến thành mẹ đấy!”
Mẹ đưa tay gõ đầu tôi, cười:
“Thôi, đừng suy lung tung. Mẹ cấm con xem điện thoại. Nó khiến con gặp ác mộng hay ảo giác như bây giờ. xem ngày mai nào, mẹ sẽ đưa con đến bệnh viện khám. Mong là con không thấy những ảo ảnh nữa…”
Tôi không biết gì ngoài việc nghe mẹ. là tôi đồng ý ngày mai sẽ bệnh viện khám mẹ. Tôi mong những này chỉ là ảo giác và có thể giải quyết được, chứ không phải là sự thật như đã trải qua.